QĐND: Chống “Diễn biến hòa bình” – Nhiệm vụ quan trọng

QĐND – Những thành tựu đã đạt được trong 20 năm thực hiện Cương lĩnh Đổi mới-(Cương lĩnh 1991) đã đưa đất nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, đời sống của nhân dân đã có những cải thiện đáng kể, vị thế, uy tín của Việt Nam đã được nâng cao rõ rệt,… Tuy nhiên đất nước vẫn đang đứng trước nhiều thách thức, trong đó có Chiến lược “diễn biến hòa bình” (DBHB) của chủ nghĩa đế quốc, lợi dụng dân chủ, nhân quyền nhằm “can thiệp vào công việc nội bộ, xâm phạm độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh quốc gia và ổn định chính trị của Việt Nam” (Báo cáo chính trị Đại hội XI, trang 65). Đấu tranh chống lại các âm mưu, thủ đoạn DBHB của chủ nghĩa đế quốc, các phần tử phản động, tay sai và những kẻ thoái hóa về chính trị là một trong những nhiệm vụ quan trọng của chúng ta trong giai đoạn cách mạng mới.

Khái niệm “diễn biến hòa bình” (DBHB) không phải là “sáng tạo” của các nhà tuyên truyền cộng sản, cũng không phải là con ngáo ộp do người ta thêu dệt ra để hù dọa nhân dân, mà là sản phẩm của G.Kainan-một trong những chiến lược gia chính trị xuất sắc nhất của Hoa Kỳ (thời kỳ sau chiến tranh thế giới thứ hai)-đề xuất. Kainan đã viết rằng, “Hoa Kỳ không có khả năng tiêu diệt Liên Xô bằng vũ lực”, muốn chiến thắng Liên Xô cần phải tăng cường sử dụng các “thủ đoạn phi quân sự, thực hiện diễn biến hòa bình” làm “thay đổi tính chất chính quyền nhà nước XHCN”… Quan niệm của G.Kainan là cội nguồn, đồng thời là cốt lõi của khái niệm DBHB. Tư tưởng chiến lược này đã được vận dụng, phát triển không ngừng qua nhiều đời Tổng thống Mỹ.

Tổng kết lại cuộc cạnh tranh, đấu tranh giữa hai hệ thống xã hội – TBCN và XHCN hơn 50 năm, nhất là sau khi khi Liên Xô tan rã, các nước XHCN Đông Âu sụp đổ, R.Ních-xơn trong cuốn sách “1999 – chiến thắng không cần đến chiến tranh” đã viết: “Rốt cuộc sự cạnh tranh giữa các hệ thống xã hội cuối cùng, cái có tác dụng quyết định đối với lịch sử là tư tưởng chứ không phải là vũ khí”. Trong chiến lược chống phá các nước XHCN và các quốc gia đang đi theo con đường độc lập dân tộc và định hướng XHCN, các lực lượng cực hữu về dân chủ, nhân quyền không chỉ định kỳ “đánh giá”, lên án các quốc gia “vi phạm dân chủ, nhân quyền” trong các báo cáo thường niên, mà còn “cập nhật” các sự kiện về chính trị, xã hội, xuyên tạc đường lối, chính sách của các Đảng Cộng sản, vu cáo các chính phủ do Đảng Cộng sản cầm quyền, ra tuyên bố “lấy làm tiếc”, về hành động của các chính phủ đã xử phạt các phần tử “bất đồng chính kiến”, các “chiến sĩ” đấu tranh cho dân chủ và quyền con người, thực chất là bảo vệ các phần tử chống phá nhà nước, những kẻ mà theo họ nếu được dựng lên sẽ trở thành “đệ tử” của họ. Chẳng thế mà ngay sau khi diễn ra các cuộc bạo động ở Trung Đông, Bắc Phi, Mỹ đã ngay lập tức ủng hộ các cuộc biểu tình ở khu vực này, đồng thời chỉ trích các nước Trung Quốc, Việt Nam, Cu-ba, I-ran, Mi-an-ma, Xi-ri… rằng ở những quốc gia này “Internet vẫn bị hạn chế bằng nhiều cách. Ở Trung Quốc chính phủ kiểm duyệt nội dung… còn tại Việt Nam, những  blogger nào chỉ trích chính phủ thì bị bắt bớ”. Tương tự như vậy, ngay sau vụ án xét xử Cù Huy Hà Vũ, Quyền phó Phát ngôn Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã “quan ngại sâu sắc về việc kết án 7 năm tù giam đối với nhà hoạt động Cù Huy Hà Vũ…”.

Chiến lược DBHB đã trải qua nhiều giai đoạn với nhiều phương thức khác nhau. Trong thời kỳ chiến tranh lạnh, chiến lược này chủ yếu diễn ra  trên lĩnh vực tư tưởng, chính trị – lĩnh vực phi bạo lực. Đỉnh cao của chiến lược này là những tác động của Phương Tây vào  cải tổ ở Liên Xô, Đông Âu và Trung Quốc  (trong sự kiện động loạn ở Bắc Kinh, mùa hè 1989). Thời kỳ hậu cải tổ, chiến lược DBHB, một mặt tập trung mũi nhọn vào các nước XHCN còn lại, trong đó có Việt Nam, mặt khác tiếp tục “hoàn thiện” các chế độ mới chuyển đổi ở các quốc gia SNG và Đông Âu – nói một cách cụ thể hơn, đó là việc xóa bỏ các chính phủ còn ít nhiều chịu ảnh hưởng của chế độ XHCN Liên Xô và của các Đảng Cộng sản  bằng các cuộc “cách mạng màu”. Các sự kiện đang diễn ra ở thế giới A-rập hiện nay, mà có người gọi là “cách mạng hoa nhài”, lại cho người ta thấy thêm quy mô cũng như các thủ đoạn của phương Tây trong chiến lược này nhằm thay đổi bằng được các chính phủ không biết nghe lời họ. Liên hệ đến Việt Nam, phương Tây đang mơ đến cuộc “cách mạng hoa sen”… Tất nhiên, không có một chiến thắng nào của chủ nghĩa đế quốc lại không dựa trên việc tận dụng những sai lầm, khiếm khuyết của các đảng cầm quyền, các nhà lãnh đạo chính phủ hiện hữu, cũng như không dựa trên tình trạng xã hội có nhiều vấn đề bức xúc, như đói nghèo, bất công, cán bộ công chức quan liêu, tham nhũng… Đây là một bài học cho tất cả các quốc gia không phân biệt hệ tư tưởng, chế độ chính trị, trình độ phát triển.

Đối với Việt Nam, chiến lược DBHB đã có những thay đổi quan trọng, nó không còn theo nguyên nghĩa – chỉ là những tác động về tư tưởng, lý luận như phê phán mô hình chủ nghĩa xã hội kiểu cũ, phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin… (thời kỳ từ giữa những năm 80 đến đầu những năm 90 thế kỷ XX). Cho đến nay, chiến lược đó đã chuyển sang kết hợp DBHB về tác động về tư tưởng, lý luận với tiến công về chính trị – công kích trực tiếp vào vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; thân thế, sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh; chế độ XHCN, thể chế quốc gia – trong đó có Điều 4 Hiến pháp 1992  về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và hệ thống pháp luật Quốc gia;  xuyên tạc, lên án  sự nghiệp cách mạng  của dân tộc trên một nửa thế kỷ qua, đặc biệt là cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đầy hy sinh gian khổ của cả dân tộc. Không dừng lại ở các hoạt động tư tưởng, chính trị, “bất bạo động”, các phần tử thù địch người Việt được sự trợ giúp  của phương Tây còn đẩy tới hoạt động kích động  tâm lý dân tộc hẹp hòi, tư tưởng cực đoan trong tôn giáo, phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc, xây dựng và tập hợp lực lượng chống đối, gây bạo loạn cục bộ, đồng thời chuẩn bị cho các hoạt động rộng lớn hơn nhằm lật đổ vai trò cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ Nhà nước CHXHCN Việt Nam.

Tính phức tạp cuộc đấu tranh chống DBHB là ở chỗ, trong khi phải đương đầu với các âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch thì đồng thời chúng ta cũng đang đẩy mạnh công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế vì mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Trên lĩnh vực chính trị đó là việc “bảo đảm quyền con người, quyền công dân và các điều kiện để mọi người được phát triển toàn diện”; là “đẩy mạnh cải cách lập pháp, tư pháp… tiếp tục xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN”; là kiên quyết đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí, “hoàn thiện thể chế, luật pháp; thực hiện dân chủ công khai, minh bạch”. Trên lĩnh vực quốc tế đó là “tăng cường hợp tác quốc tế, tạo môi trường hòa bình, ổn định để phát triển đất nước, chủ động, tích cực hội nhập quốc tế… thực hiện có trách nhiệm các cam kết quốc tế”. Trên lĩnh vực kinh tế xã hội, đó là hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng XHCN, phát triển hài hòa giữa các vùng miền, phát triển toàn diện các lĩnh vực văn hóa, xã hội, thực hiện tốt tiến bộ và công bằng xã hội trong từng chính sách phát triển…

Thắng lợi của công cuộc đổi mới phụ thuộc một phần quan trọng vào sự phát triển của lĩnh vực khoa học (bao gồm khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, nhân văn) và công nghệ. Muốn vậy không thể không xây dựng và thực hiện chính sách thu hút, trọng dụng, đãi ngộ nhân tài; thực hiện dân chủ, tôn trọng và phát huy tự do tư tưởng trong hoạt động nghiên cứu, sáng tạo của trí thức…

Những vụ việc vi phạm pháp luật được đưa ra xét xử tại tòa án trên lĩnh vực an ninh quốc gia trong thời gian qua cho thấy có nhiều vụ vi phạm  một số điều tại Bộ luật Hình sự 1999, trong đó có các tội lợi dụng dân chủ nhân quyền, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng tôn giáo, nhằm lật đổ chính quyền nhân dân (Điều 79); tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam (Điều 88, Bộ luật Hình sự). Có thể nói âm mưu, thủ đoạn mới của các thế lực thù địch trong chiến lược DBHB hiện nay chính là lợi dụng ngay các chủ trương, chính sách đổi mới để chống phá sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta. Một số kẻ lợi dụng chủ trương mở rộng dân chủ, cải cách hành chính, tự do tư tưởng, tự do báo chí, ngang nhiên đòi hủy bỏ Điều 4 Hiến pháp, 1992, thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập; thực  hiện “ngay” nguyên tắc tam quyền phân lập; có kẻ viết bài tung lên mạng, hoặc tiếp cận các đài báo phương Tây, trả lời phỏng vấn, phát tán quan điểm cá nhân thông qua Internet xuyên tạc, vu cáo chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, thậm chí còn trắng trợn vu cáo Chính phủ Việt Nam bán nước cho ngoại bang; có kẻ kết nối các phần tử chống đối mưu toan thành lập các tổ chức đảng chính trị phản động…

Tính chất nguy hại của chiến lược DBHB hiện nay là ở chỗ, một khi những quan điểm cực đoan của phương Tây về đa nguyên chính trị, dân chủ, nhân quyền, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, quyền của các dân tộc thiểu số được kích động sẽ chuyển thành những hành động chính trị phá hoại  khối đại đoàn kết toàn dân tộc; phá hoại sự ổn định xã hội, thậm chí có thể hủy hoại thành quả cách mạng trên một nửa thế kỷ qua của nhân dân ta, đưa nước ta sang con đường tư bản chủ nghĩa.

Đấu tranh chống DBHB ngày nay cần nắm vững những nhận thức  mới của Đảng ta về chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, về xã hội XHCN, nhất là các nguyên tắc về dân chủ XHCN, trong đó có vai trò lãnh đạo cầm quyền của Đảng Cộng sản Việt Nam; nguyên tắc pháp quyền XHCN, trong đó Hiến pháp, pháp luật quốc gia phải được tôn trọng; quyền, lợi ích của cá nhân phải đi đôi với nghĩa vụ, trách nhiệm. Thắng lợi của cuộc đấu tranh chống DBHB còn cần phải dựa trên nhận thức, hành động và tình cảm cách mạng trong sáng, kiên quyết khắc phục những khiếm khuyết của xã hội, vì những giá trị cao cả của dân tộc được hình thành trong lịch sử cũng như những giá trị chân chính  của mỗi người.

Bắc Hà

Theo QĐND


Bài này đã được đăng trong Bài vở liên quan và được gắn thẻ , . Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

75 Responses to QĐND: Chống “Diễn biến hòa bình” – Nhiệm vụ quan trọng

  1. hanoivvvv nói:

    Xin hỏi anh bắc hà QĐND rằng tôi không còn tin vào ĐCS nữa và muốn có người lãnh đạo mới để chúng tôi được sống là chính mình chứ không phải như con trâu con bò,như con CHUỘT(hay con cừu-như GS Châu nói) nữa thì tôi có vi phạm pháp luật không?
    Thế kỉ XXI rồi mà Việt nam không làm nổi 1 cái đầu máy công nông.Xin hỏi tại sao vậy,có phải tại người Việt mình ngu đến mức ấy không?

  2. Duong Khang nói:

    Thiệt là bực, Tư Sản hay Cộng Sản cứ suốt ngày mà cãi nhau thế này ! Bọn Tư Sản có mưu đò thống trị thế giới là tội ác trời không dung, còn hơn là Cộng Sản nữa, cứ theo Phát Xít còn tốt hơn…hêhhehehehehehehe

    • Xe thồ nói:

      “Chủ nghĩa Phát Xit và Chủ nghĩa Cộng Sản khác nhau ở chỗ nào?”
      1. CN Phát Xít thì thanh trừng sắc tộc, họ không chấp nhận sự tồn tại của một sắc tộc khác với mình, và tàn sát các sắc tộc khác, mà nạn nhân nhiều nhất là dân Do Thái.
      2. Còn CN Cộng Sản thì không chấp nhận những người có tư tuởng khác mình, nên bất kỳ ai có tư tưởng khác (chưa biết có chống đối hay không) đều bị triệt hạ thủ tiêu.
      3. Điểm chung giữa 2 chủ nghĩa tàn ác đó là: “Họ tự xem mình là ưu việt nhất”.
      4. Điểm đặc trưng “Ưu việt” của chủ nghĩa cộng sản là: “Họ sẵn sàng bắn vào chính dân tộc của mình chỉ vì anh có tư tưởng khác”, còn Phát Xít thì không bắn vào chính dân tộc của mình.
      Điều này đã xác nhận bởi những người trong cuộc:
      -“Kẻ nào tin những gì Cộng sản nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của Cộng sản là không có trái tim”. Vladimir Putin (Tổng thống Nga).
      – “Chủ nghĩa Cộng sản đã tạo nên những con người dối trá”. Angela Merkel (Thủ tướng Đức).
      – “Tôi đã bỏ hơn nữa cuộc đời để đấu tranh cho lý tưởng Cộng sản nhưng ngày hôm nay tôi phải đau lòng mà nói rằng Cộng sản chỉ biết tuyên truyền và nói láo”. Mikhail Gorbachev (Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên Xô).
      – “Cộng Sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó”. Boris Yeltsin (Tổng thống Liên bang Nga)
      – “Chủ nghĩa cộng sản là một quái thai của thế kỷ 20”. Ronald Reagan (Tổng thống Mỹ)
      – “Cộng Sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở, trên rác rưởi của cuộc đời”. Đạt Lai Lạt Ma.
      Và thực tế chứng minh : Một trang sử buồn đã đuợc lật qua ở chính cái nôi của CN Cộng Sản 1989, để lại vài tên cặn bã nhai đi nhai lại và gào thét vô vọng.

      • Thế tui hỏi ông Bản chất của Tư Bản là gì? sao không ko lôi ra các chế độ khác luôn mà so sánh? Đúng là phiến diện….Những lời nói ông nêu ra kia đều là của những người Tư Bản (Nga, Đức, Mỹ..), Chế độ nào tốt chắc chắn được tồn tại, còn chế độ nào xấu 1 ngày nào đó sẽ sụp đổ nhưng không hẳn vì nó sẽ biến thể theo 1 hình thức khác như từ Phong Kiến Vua làm chủ thì bây giờ có Quân chủ lập hiến, Vua chỉ là hình thức….Khó mà nói được, Tóm lại cứ ngồi đây mà nói thì không bao giờ xong, chỉ tốn nước bọt…

      • Xe Thồ nói:

        “Thế tui hỏi ông Bản chất của Tư Bản là gì? sao không ko lôi ra các chế độ khác luôn mà so sánh?….Những lời nói ông nêu ra kia đều là của những người Tư Bản (Nga, Đức, Mỹ..), ….” !!????
        Hình như Dương Khang đang còn là sinh viên???
        Những điều Dương Khang nói y như giọng của Bà Phương Nga
        Đó là tiếng nói của loài vẹt, hay của con bò là loài nhai lại chứ không phải của con người trí tuệ.
        Những điều Dương Khang, Bắc Hà, Công Tâm và một số robot khác nhai đi nhai lại những thông tin đơn điệu một chiều vì đã nạp vào bộ não mình những giáo điều lạc hậu, từ những giáo trình đã có từ thập niên 40 đến nay, mà tôi cũng đã từng học qua.
        Khác với động vật, con người phải có tư duy độc lập, tiếp thu những thông tin đa chiều, lọc lựa lại để kế thừa những tinh hoa của dân tộc mình và của thế giới. Đồng thời phải biết phân biệt đúng sai, phải trái mà loại bỏ những cặn bả, rác rưỡi đã được loài người trãi nghiệm thực tế.

  3. Pingback: Không hãi mà được à? « TIN TỨC HÀNG NGÀY

  4. NCK nói:

    Diến biến hoà bình đây này, mà cái này còn sợ hơn cả DBHB của tư bản cơ!

    Hôm trước trên SCTV có buổi đối thoại giữa 1 bên là 2 cố vấn về tư pháp và kinh tế bên kia là 2 doanh nghiệp, họ nói tham nhũng ở VN đã “có những bước tiến quan trọng” và “đang ở tầm cao mới” – Cấp độ 4.
    ==> Ô hay, thế vụ tham nhũng này thì bọn tư bản đế quốc nó xui đảng viên đảng CS, xui lãnh đạo của VN làm à?

    Trước đó, các vụ công an bắn, giết người có dấu hiệu vi phạm luật giao thông
    ==> chắc tụi đế quốc nó xui

    Quan tỉnh đến quan xã ăn chặn tiền viện trợ của dân đói:
    ==> tư bản xui rồi

    Những người đứng đầu nhà nước bao che cho các vụ PMU18, VINASHIN, Hàng không, Xăng dầu, ….
    ==> tư bản xui rồi

    Đàn áp, bắt bớ dân biểu tình đòi toàn vẹn lãnh thổ
    ==> thực dân nó xui rồi

    Bọn tư bản đế quốc thật là nham hiểm, chúng nó toàn xui lãnh đạo của ta làm ác, làm ẩu, ăn bẩn, đi ngược lại quyền lợi của XH và dân tộc. Nó xui đảng CS đi ngược lại quyền lợi của hơn 80 triệu dân không phải là đảng viên…
    Để làm gì?
    Để dân thấy bất bình
    Để làm gì nữa?
    Để có cớ mà các phương tiện thông tin lề phải chửi là hơn 80 triệu dân đang bị DBHB mê hoặc!

    HAHA! HAHA!HAHA! HAHA!HAHA! HAHA!

  5. Duong Khang nói:

    Trên đời này thật phi lý, Tư Bản có trước Cộng Sản, Cộng Sản đối đầu Tư Bản trong suốt 100 năm qua, ấy thế mà tôi lại thấy nước Mỹ là 1 nước độc tài toàn trị, mưu đồ bắt các nước khác phục tùng cho mình còn hơn là CS, nếu không sợ CS thì tại sao từ trước đến giờ Mỹ và các nước Tư bản cứ lấy đa nguyên chính trị, dân chủ tự do ra uy hiếp CNCS? Có lẽ vì sợ cái hệ thống XHCN của Liên Xô để lại gây bất lợi cho chính mình hay sao? Như vậy tui thấy Mỹ là độc tài, chẳng khác nào bọn phát xít, nhất định Mỹ sẽ diệt vong. Còn CNCS hay TBCN gì đó, thiệt là phiền phức, vài năm nữa cũng sẽ cáo chung! tui thấy mấy ông bà nên theo chế độ quân chủ lập hiến thì hơn……..

    • NCK nói:

      Thế tại sao CS lại rất sợ dân chủ? rất sợ có thêm 1 đảng phái trong xã hội?

      • Duong Khang nói:

        Tui ko có rảnh mà chê bai CS hay TS gì đó, còn CS lại sợ dân chủ hay 1 Đảng gì đó là do tư tưởng 1 Đảng duy nhất của Công nhân để lãnh đạo và tiến lên CNCS, nếu có nhiều đảng se gây khó khăn cho g/c công nhân và nông dân! Tui nói rồi, Bất kỳ nhà nước hay Đảng nào thống trị cũng sẽ bảo vệ cho g/c của chính mình, đó là bản chất của nhà nước. Điều này ko thể chối bỏ. Như Đảng CH hay Đảng DC cũng sẽ bảo vệ cho g/c đi theo họ (nước Mỹ). Theo tui cứ theo nền Phong Kiến kiểu mới như Quân Chủ Lập Hiến là hay nhất! như Thụy Điển vậy, là nước có nền đảm bảo dân chủ đứng đầu thế giới vậy.

  6. Hôhoo nói:

    Chủ nghĩa Cạn Sống hết thời đang giãy dụa chờ chết. Không chết thì cái bọn tai to mặt lớn, nói cho có văn vẻ là các nhà tư tưởng của Đảng đã bóp nó chết rồi. Chỉ là cái áo có ghi “Chủ nghĩa Cộng sản” cả lũ khoác vào để dễ bề cai trị và vơ vét của cải mà thôi. Chỉ tội cho cánh nhà báo cứ ra sức mà trung thành, à mà không trung thành chúng đếch cho viết thì lấy gì cơm áo gạo tiền cho vợ cho con nhi(?)

  7. Còn khoảng 5 ngày nữa là đến ngày 30 tháng 4, cách đây 36 năm cuộc chiến tranh Việt Nam kết thúc thế nhưng dư âm về về cuộc chiến và những vết thương trong lòng dân tộc vẫn còn đó. Để có một cái nhìn tổng quát về cuộc chiến mạn phép cho tôi được gửi tới quý bạn đọc một bài viết của tác giả “LS Nguyễn Xuân Phước” bài được gửi từ Dallas, Texas, America”

    Từ 1802 đến 1975 lịch sử Việt nam chứng kiến hai lần thống nhất sau một thời kỳ phân liệt đẩm máu . Năm 1802 Nguyễn Ánh diệt được nhà Tây Sơn, lên ngôi lấy hiệu là Gia Long và chọn Phú Xuân làm kinh đô. Đến đời Minh Mạng cố đô Thăng Long được đổi thành Hà Nội.
    Năm 1975 Ðảng Cộng Sản Việt Nam chiếm được Sài Gòn, thống nhất hai miền Nam Bắc sau hơn 20 năm chia cắt và chiến tranh. Sài Gòn bị đổi tên “Thành Phố Hồ chí Minh.”
    Hai lần thống nhất cách nhau gần 200 năm. Nhưng quá trình thống nhất và sự chọn lựa con đường phát triển đất nước của hai triều đại có một số điểm tương đồng. Sự sai lầm trong việc chọn lựa con đuờng phát triển đất nước ở cả hai thời đại đã đánh mất cơ hội phục hưng tổ quốc, làm tiêu tán nội lực dân tộc, dẫn đưa đất nước đến giai đoạn suy vong.

    2.

    Khi Nguyễn Ánh phát động chiến tranh chống lại nhà Tây Sơn, ngài đã dựa vào hai thế lực ở nước ngoài. Ðó là lực lượng của người Tây Phương và lực lượng người Trung Hoa .

    Đứng đầu lực lượng Tây Phương phò Nguyễn Ánh là đức Giám Mục Bá Ða Lộc. Nguyễn Ánh gặp giám mục Bá Ða Lộc khi ngài bôn tẩu ở Vọng Các, kinh đô của Xiêm La, tức Thái Lan. Từ đó, mối quan hệ của hai nguời trở nên mật thiết. Ðể vận động sự trợ giúp của Pháp quốc, Nguyễn Ánh đã giao hoàng tử Cảnh lúc mới lên bốn cho Giám Mục Bá Ða Lộc. Đồng thời Giám Mục có toàn quyền ký hiệp định với hoàng đế Pháp để giúp cho Nguyễn Ánh đánh nhà Tây Sơn. Sau đó ông trở về Pháp để vận động viẹn trợ cho Nguyễn Ánh. Ngài đã thay mặt Nguyễn Ánh ký hiệp ước 1787 dùng các đảo Côn Sơn và các đảo ngoài khơi Đà nẳng để đổi lấy viện trợ quân sự. Nhưng việc thi hành hiệp ước 1787 với Pháp thất bại. Sau đó Giám Mục Bá Ða Lộc đã bỏ tiền túi cũng như vận động tài chánh riêng để mua khí giới và đưa sĩ quan Pháp về huấn luyện cho Nguyễn Ánh. Những người Pháp giúp cho Nguyễn Ánh sau nầy đều được tham dự triều chính của vua Gia Long khi ngài lên ngôi.

    Trong những ngườì chịu ảnh hưởng Tây Phương trong triều đình Gia Long, quan trọng nhất là Hoàng tử Cảnh, Tả Quân Lê Văn Duyệt, Tiền Quân Nguyễn Thành. Đó là những người được trực tiếp tiếp thu vũ khi và quân dụng của tây phương. Riêng Hoàng tử Cảnh được vua cha Gia Long cho theo đức Giám Mục Bá Ða Lộc từ lúc ông mới 4 tuổi. Ở tuổi thơ ấu nầy, hoàng tử Cảnh rất dễ tiếp thu văn hoá và ngôn ngữ tây phương. Có lẽ hoàng tử Cảnh là vị hoàng tử Á Châu đầu tiên được theo tây học ở cuối thế kỷ thứ 18, và đầu thế kỷ thứ 19. Tuy lịch sử không nói nhiều đến cuộc đời của Hoàng tử Cảnh, ngày nay chúng ta có thể suy luận được rằng Hoàng tử Cảnh là người tiếp cận văn hoá tây phương rất sớm, thông thạo Pháp ngữ và có quan hệ rất tốt với tây phương. Nói thế để xác định rằng sở học tây phương của hoàng tử Cảnh đi trước cả Nguyễn Trường Tộ mấy chục năm . Và có lẽ cuộc cách mạng kỷ nghệ tại Việt Nam đã có thể đựơc triển khai ngay thời đại hậu Gia Long nếu hoàng tử Cảnh không bị mất sớm.

    Cùng lúc vơí những ngưòi Pháp đến Việt nam giúp Nguyễn Ánh, một số ngưòi Minh Hưong đã gia nhập lực lượng của Nguyẽn Ánh để chống với Tây Sơn. Ngưòi Minh Hương là những ngưòi Trung Hoa phục vụ cho nhà Minh xin tỵ nạn chính trị tại Đại Việt khi nhà Thanh diệt nhà Minh. Sau hơn 100 năm sống ở Đại Việt, những ngưòi Hoa kiều nầy trở thành một bộ phận của dân tộc nhưng họ vẫn có những mối quan hệ chặt chẽ với mẫu quốc Trung Hoa. Do đó, những ngưòi Minh Hương nầy trở thành lực lượng có xu huớng thân Trung Hoa trong triều đình Gia Long. Ðứng đầu lực lượng nầy là Trịnh Hoài Ðức, Lê Quang Ðịnh, và Ngô Nhân Tịnh. Cả ba ông đều gốc người Minh Hương và là học trò xuất sắc của Võ trường Toản, một bậc thâm nho cũng gốc người Minh Hương, có nhiều uy tín tại Gia Ðịnh. Cả ba người đều tham gia hoạt động phò Nguyễn Ánh từ năm 1788.

    Khi Gia Long lên ngôi, triều đình có 6 bộ và 3 người Minh hương giữ 4 bộ. Trịnh Hoài Ðức làm đến chức thượng thư bộ lại, tương đương với thủ tướng, kiêm bộ hình, tương đương với bộ tư pháp và tối cao pháp viện, và phó tổng tài Quốc Sử Quán. Lê Quang Ðịnh được thăng Binh Bộ thượng thư, tương đương với bộ trưởng quốc phòng ngày nay. Ngô Nhơn Tịnh sau được thăng Công Bộ thượng thư, tương đương với bộ xây dựng. Cả ba ông đều đóng những vai trò quan trọng trong mối quan hệ ngoại giao với Trung Hoa

    Nhưng vai trò quan trọng nhất của Trịnh hoài Ðức là được vua Gia Long ủy thác để dạy dỗ cho hoàng tử Ðảm. Hoàng tử Ðảm sau lên ngôi lấy hiệu là Minh Mạng.

    Hai xu hướng thân tây phương và thân Trung hoa trong triều Gia Long xung đột gay gắt về vấn đề kế vị hoàng tử Cảnh sau khi hoàng tử qua đời. Khi Trịnh Hoài Đức thuyết phục được Gia Long phế dòng trưởng lập dòng thứ, vua Gia Long đã chọn Minh Mạng làm người kế vị. Khi Minh Mạng lên ngôi, dưới ảnh hưởng của Trịnh Hoài Đức, Lê Quang Định, và Ngô Nhân Tịnh, Việt nam đã nghiêng hẳn theo mô hình Nho giáo của Thanh triều (Thanh Nho) để phát triển đất nước.

    Sau khi lên ngôi, để giữ vững ngai vàng, Minh Mạng (1820-1840) triệt hạ dòng dõi của hoàng tử Cảnh bằng cách xử tử vợ và ngưòi con trưởng của hoàng tử Cảnh, và giáng ngưòi con thứ làm thường dân. Các tướng lãnh thân tây phương như Lê Văn Duyệt, Nguyễn Thành đều bị cô lập, giáng chức hay ép tử. Về phưong diện ngoại giao, ông cho giảm dần quan hệ với tây phương. Những ngườì Pháp làm việc với Gia Long chán nản bỏ về nước. Cuộc xung đột của hai xu hướng thân tây phương và Trung quốc trong triều đình nhà Nguyễn mới giải thích được lý do sâu xa cuộc nổi loạn của Lê Văn Khôi, con nuôi của Lê Văn Duyệt sau nầy.

    Với những người Minh Hương thân Trung hoa cầm nắm vận mạng của triều đình, Minh Mạng đã thi hành một loạt các chính sách ngoại giao đi ngược với đưòng lối của Gia Long. Từ một nền chính trị ngoại giao khai phóng của Gia Long với những quan hệ rộng rãi với các quốc gia trên thế giới, Minh Mạng và các vua kế vị Thiệu Trị (1841-1847), và Tự Đức (1848-1883) cùng triều đình thân Trung Hoa đã bắt đầu một nền chính trị cục bộ, thiển cận với chính sách bế môn toả cảng, đoạn tuyệt với tây phương, ban hành lệnh cấm đạo.

    Do ảnh hưởng của Thanh Nho, triều đình nhà Nguyễn từ Minh Mạng trở đi chỉ chú trọng đến văn chương thi phú biền ngẫu, đi theo con đường trọng văn và xao lãng vấn đề quân sự và quốc phòng.

    Ðây là lý do, sau khi Gia Long băng hà, sức mạnh quân sự của triều Nguyễn suy giảm hẳn. Khi các tướng lãnh thuộc thế hệ Gia Long qua đời, các tướng lãnh thế hệ kế thừa không đủ tài thao lược để thực hiện chính sách quốc phòng hữu hiệu. Lực lượng quân sự của Trương Minh Giảng không đủ khả năng duy trì guồng máy cai trị ở Nam Vang. Và Trương Minh Giảng đã bị người Miên đánh đuổi về nước dưới triều Thiệu Trị.

    Đến thời kỳ Tự Đức, xu hướng thân Trung Hoa hoàn toàn nắm trọn quyền trong triều đình. Xu hướng thân Trung Hoa trong triều đình đã không ngần ngại bác bỏ bản điều trần canh tân đất nước của Nguyẽn Trường Tộ. Nguyễn Trưòng Tộ (1828-1871) là một nho sĩ theo đạo Thiên Chúa. Ông nổi tiếng thông minh và hay chữ, được người đời gọi là Trạng Tộ. Ông cũng thông thạo nhiều ngôn ngữ tây phương. Ông làm thông ngôn cho các giáo sĩ Thiên Chuá trong việc truyền đạo tại Việt Nam. Sau một thời gian đi chu du kháp thế giới, đăc biệt là nước Pháp và Ý, ông trở về Việt Nam để mấy năm trời đem tâm huyết của một người yêu nước viết nhiều bản điều trần để cải cách và canh tân đất nước dâng lên triều đình Tự Đức. Nhưng trìều đình Tự Đức với đầu óc cổ hủ của Thanh Nho không đủ tầm nhìn để hiểu được những thế lớn đang bùng ra trong thiên hạ thời bấy giờ. Sau hoàng tử Cảnh năm mươi năm, Việt Nam đã mất đi cơ hội phát triển một lần nữa khi triều đình nhà Nguyễn quay mặt trưóc những yêu cầu canh tân của Nguyễn Trường Tộ.

    Điều bất hạnh hơn cho dân tộc là lúc ấy giáo điều Thanh Nho đã bắt đầu rã mục. Triều đình nhà Thanh đang trên đà phá sản. Năm 1839 chiến tranh nha phiến bùng nổ, nhà Thanh phải ký các hiệp ước biên giới nhượng đất cho Anh và Pháp. Với hiệp ước Nam Kinh, Anh chính thức chiếm đóng Hồng Kông năm 1842. Và với hiệp ước Hoàng Phố 1844, Pháp chính thức đặt chân lên lãnh địa Trung Hoa. Ở mạn bắc, năm 1850 quân đội của Nga Hoàng tràn xuống Hắc Long Giang chiếm đóng Mãn Châu, quê hương của nhà Thanh. Từ 1854 đến 1860, Hồng Tú Toàn và phong trào Thái Bình Thiên Quốc đã chiếm gần một nửa Trung Hoa. Cuối cùng, cuộc cách mạng Tân Hợi 1911 của phong trào cách mạng Quốc Dân Đảng dưới sự lãnh đạo của Tôn Văn đã lật đổ triều đình phong kiến Mãn Thanh để xây dựng chế độ Cộng Hoà.

    Pháp tần công Đà Nẵng 1856

    Trong khi đó, triều đình nhà Nguyễn vẫn còn như mơ ngủ. Tiếng súng của hải quân Pháp bắn vào Đà Nẳng năm 1856 vẫn không làm cho triều đình Tự Đức tỉnh giấc mộng Thanh Nho. Sau khi Pháp chiếm Nam Kỳ năm 1860, tức là 20 năm sau khi nhà Thanh bị liệt cường xâu xé và đang dãy chết, triều đình Tự Đức vẫn còn cho ngưòì đi sang Trung Hoa cầu viện. Những tiếng nói đòi cải cách của các sĩ phu yêu nước như Nguyễn Trường Tộ, Bùi Viện, Nguyễn Lộ Trạch trở thành nổi trăn trở kéo dài hàng thế kỷ của nhiều thế hệ. Ý hệ Thanh Nho làm triều đình nhà Nguyễn u mê đến nổi không thấy được một thế giới mới đang ra đời với cuộc cách mạng kỷ nghệ đang đẩy xã hội tây phương lên đỉnh cao của lịch sử phát triển xã hội loài ngườì. Và cuộc cách mạng đó làm thay đổi cục diện thế giới và làm thay đổi lịch sử nước Đại Việt.

    Hậu quả bi thảm của nền chính trị do đầu óc cổ hủ, thiển cận lãnh đạo đưọc thấy rõ ràng khi tàu chiến của Pháp kéo vào hải phận Đại Việt. Khi Pháp tấn công Nam Kỳ thì triều đình hoàn toàn không có đủ năng lực quân sự và chiến lược quốc phòng để đối phó. Những võ tướng uy tín trong triều như Nguyễn Tri Phương, Phan Thanh Giản (cũng gốc người Minh Hương) dù thừa khí phách của nho gia nhưng không đủ tài thao lược quân sự để lãnh đạo cuộc chiến tranh chống xâm lược. Khi Pháp chiếm Sài Gòn thì súng ống và đạn dược của quan quân Triều đình có rất nhiều nhưng quân đội ô hợp không có khả năng chống trả quân xâm lăng. Hậu quả tất nhiên là đất nước đã mất vào tay thực dân Pháp.

    Với Hoà Ước Nhâm Tuất 1862 và hoà ước Patenotre 1884, công cuộc thống nhất đất nước của Gia Long được coi như cáo chung. Việt Nam bước qua trang sử mới, đó là trang sử nô lệ. Và sau 1000 năm giành được độc lập từ Trung Hoa thời Ngô Quyền Vương, nước Đại Việt lại một lần nữa mất quyền tự chủ.

    Cái nhục mất nước, tụt hậu của dân tộc Đại Việt ở thế kỷ 19 phát xuất từ nhiều yếu tố lịch sử khác nhau. Thế nhưng sự chọn lựa mô hình phát triển đất nước, sự ỷ dốc vào Thanh triều Trung Hoa trên mặt trận ngoại giao và văn hoá thời kỳ hậu Gia Long, chính sách bế môn toả cảng, và sự tin tưỏng mù quáng vào giáo điều Thanh Nho bất chấp các bản điều trần yêu cầu canh tân của các sĩ phu tiến bộ là những yếu tố quyết định đưa đất nước vào giai đoạn nô lệ.

    3.

    Ðến năm 1975, tức gần 200 năm sau, Cộng sản thống nhất đất nước. Giống như thời nhà Nguyễn, những người lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đứng trước những chọn lựa chiến lược để canh tân, để đưa đất nước vào giai đoạn phục hưng sau một thời kỳ nô lệ thực dân và thời kỳ chiến tranh hậu Pháp thuộc.

    Tình hình Việt Nam ở thời điểm tháng 4 năm 1975 hết sức thuận lợi cho việc phát triển đất nước!

    Xã hội miền Nam sau hơn 20 năm xây dựng, mặc dù bị chiến tranh, đã đạt được những thành quả đáng kể. Về phương diện kinh tế miền Nam đã có những cơ sở kỹ nghệ hạ tầng cao cấp đủ khả năng giúp nền kinh tế hậu chiến cất cánh. Về phương diện thương mại, Sài Gòn đã là trung tâm điểm của kinh tế Đông Nam Á. Về phương diện nông nghiệp, sức sản xuất nông nghiệp của miền Nam đủ để nuôi cho cả nước.

    Thêm và đó, nền giáo dục miền Nam với những cơ sở giáo dục hiện đại đã đào tạo được nhiều chuyên gia kinh tế, khoa học, kỷ thuật thượng thặng. Khoa học điện toán đã bắt đầu được đưa vào trong công việc quản lý hành chánh và giáo dục. Đó là cơ sở khoa học kỷ thuật chuẩn bị đưa đất nưóc vào cuộc cách mạng điện toán và điện tử của thời ký 1980s. Đồng thời quan hệ ngoai giao của miền nam và các nước tây phương và Hoa Kỳ hêt sức tốt đẹp. Đặc biệt, Liên Hiệp Quốc đồng ý để cho hai miền Nam Bắc gia nhập tổ chức quốc tế nầy với tư cách của hai nưóc độc lập.

    Nói chung ở thời điểm 1975 miền Nam đã ở vị thế ngang ngữa với Nam Triều Tiên, Đài Loan và vượt xa Thái Lan và Malaysia.

    Trước viễn ảnh của một đất nước thống nhất và hoà bình, nhiều nhà trí thức yêu nước miền Nam đã bất chấp mối đe doạ chính trị, tiếp tục giấc mơ Nguyễn Trưòng Tộ. Họ từ chối những lời mời di tản ra nước ngoài của Hoa Kỳ, của thân nhân, để ở lại xây dựng đất nước. Có lẽ nhiều người yêu nước trong hàng ngũ Cộng Sản cũng chia xẻ giấc mơ Nguyễn Trưòng Tộ. Nhiều ngưòi đã hy vọng rằng với những bài học thất bại trong việc áp dụng chế độ Cộng Sản ở miền bắc, những ngưòi lãnh đạo ở Hà Nội sẽ thức thời để trở thành những “Minh Trị Thiên Hoàng” của Việt Nam để phát triển và phục hưng dân tộc.

    Điều làm mọi người kinh ngạc và bàng hoàng là sau hoàng tử Cảnh và Nguyễn Trường Tộ gần 200 năm, lịch sử lại tái diễn.

    Từ măm 1976, đảng CSVN bắt đầu áp dụng chính sách Cộng Sản trên toàn quốc. Đất nước bước vào đoạn bế môn toả cảng, cắt đứt mọi liên hệ với các nước tự do dân chủ. Những quan hệ ngoại giao, nếu có, chỉ có trên hình thức.

    Đảng Cộng Sản Việt nam đã biến đất nước thành một nhà tù vĩ đại. Hơn 300.000 quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà đã bị giam giữ vộ hạn định. Đây là thàm hoạ lịch sử mà cái tàn ác của vua Gia Long khi ngài trả thù nhà Tây Sơn cũng không thể nào so sánh đưọc. Và suốt lịch sử 5000 năm của dân tộc cũng không có một thời đại nào có cuộc trả thù khủng khiếp như thời kỳ Cộng Sản thống nhất đất nước.

    Về phương diện kinh tế, một loạt các chính sách kinh tế rùng rợn và ngược đời đã được thực hiện: hợp tác hoá nông nghiệp, cải tạo công thương nghiệp, “đánh tư sản”, đổi tiền, chính sách tem phiếu, hộ khẩu, cưỡng đoạt đoạt tài sản của người có tiền của, và kinh khủng nhất là chính sách xoá bỏ quyền tư hữu. Chỉ trong một thời gian ngắn toàn bộ tài sản của nhân dân thuộc vào tay của đảng Cộng Sản Việt Nam. Và cũng trong thời gian đó, kinh tế Việt nam điêu tàn. Trong thời chiến tranh gạo ở miền Nam dù không dư thừa nhưng đủ nuôi cho cả nước. Dưới chính sách kinh tế hợp tác xã của Cộng Sản, gạo do hai miền nam bắc sản xuất trong thời bình không đủ cung cấp cho toàn dân. Chỉ sau vài năm dưới chế độ cộng sản toàn dân phải ăn khoai sắn và bo bo. Trong khi kinh tế các nước trong vùng đi vào cuộc cách mạng địện toán và cất cánh nhanh chóng thì người dân Việt Nam phải sắp hàng cả ngày để mua gạo, mua thịt, và các loại nhu yếu phẩm. Đất nước ở bến bờ của nạn đói lớn nhất từ năm 1945 với hàng trăm ngàn nông dân bỏ ruộng vưòn lên tỉnh kiếm ăn. Nông dân Thái Bình Xuân Lộc, Tây nguyên thay nhau nổi dậy.

    Những chuyên gia kinh tế, tài chánh, kỷ thuật yêu nước quyết định ở lại hợp tác với chính quyền đều vở mộng. Lòng yêu nước chân thành và đầy hy vọng của họ mong được đóng góp phát triển đất nước thời kỳ hậu chiến được trả giá bằng tù đày và khổ sai lao động. Đến năm 1990 kinh tế xã hội chủ nghĩa do đảng Cộng Sản Việt Nam xây dựng 15 năm trên toàn đất nước hoàn toàn phá sản. Và cũng đến thới điểm đó, hàng triệu ngưòi đã bỏ nước ra đi.

    Về phương diện văn hoá, ĐCSVN triệt để xoá nền văn hoá dân tộc để thay vào đó là “văn hoá Mác Lê”. Dưới sự lãnh đạo của ĐCSVN, triết học “mạnh được yếu thua” của Mác Lê đã được thay thế truyền thống triết học nhân bản của dân tộc. Về phương diện tâm linh, đảng CS cố tâm tiêu diệt tôn giáo. Từ năm 1975, CSVN đã phát động chiến dịch “chống thằng trời” để khắc phục thiên tai lũ lụt. Người dân không bao giờ quên đuợc những khẩu hiệu “cách mạng” sau ngày 30-4-1975 như:

    Thằng trời hãy đứng xê ra,
    Để cho Thủy lợi đứng lên làm trời

    Với tâm thức duy vật vô thần, đảng CSVN đã chối bỏ mọi truyền thống văn hoá trong việc trị nước. Đứng về phương diện tâm linh dân tộc, Hồ chí Minh và những ngưòi kế vị của ông là những ngưòi ngườì lãnh đạo đã phủ nhận giá trị cổ truyền. Đền chùa nhà thờ tại những vùng quê đã đưọc đảng Cộng Sản Việt Nam trưng dụng để làm đồn công an, kho lương thực, nhà hàng tập thể. Và chế độ Cộng Sản là chế độ duy nhất trong lịch sử đã không làm lễ ra mắt Trời Đất và tổ tiên khi nắm chính quyền.

    Về phương diện quân sự, đến năm 1990 sức mạnh quân sự của Việt Nam suy giảm rõ rệt. Đảng CSVN không còn đủ khả năng chiếm đóng Campuchia. Như Trương Minh Giảng cách đó hơn 150 năm, lực lượng chiếm đóng Campuchia của đảng CSVN phải rút về nước. Đến năm 1999 Bắc Kinh không một phát súng đã ép đảng CSVN phải ký hiệp ước biên giới trên đất liên và hiệp ước phân định vịnh bắc bộ để nhượng lãnh thổ và lãnh hải cho Trung quốc.

    4.

    Cũng như sự phá sản của Thanh Nho cách đây hơn 150 năm, phong trào Cộng Sản thế giới đã bắt đầu tan rã từ những năm 1960 khi mâu thuẩn của hai siêu cưòng Nga Hoa bùng nổ trở thành những trận chiến biên giới đẩm máu. Những người Cộng Sản Việt Nam lúc ngã theo Tàu, lúc ngã theo Nga. Mỗi lần có sự xoay chiều chính trị là xảy ra những đợt thanh trừng rùng rợn trong nội bộ đảng. Sau năm 1975, đảng CSVN đã ngã hẳn theo Liên Xô và ra mặt chống đối bọn “bành trướng Bắc Kinh”. Sự chọn lựa Liên Xô đã phải trả giá bằng những trận chiến biên giới Việt Trung naam 1979 với hàng trăm ngàn nhân mạng thưong vong.

    Đến năm 1990 các chế độ CS ở Liên Xô và Đông Âu đồng loạt sụp đổ. Liên Xô , thành đồng cách mạng vô sản thế giới và tổ quốc thứ hai của những người Cộng Sản Việt Nam, đã lạnh lùng chia tay với chủ nghĩa Mác Lê không một lời từ giả, bỏ Đảng Cộng Sản Việt Nam chơ vơ như trẻ con lạc chợ. Thay vì noi theo gương Liên Xô tháo gở cơ chế Cộng Sản để xây dựng một đất nước tự do dân chủ, những người Cộng Sản lại xoay chiều chính trị. Trong giờ phút thập tử nhất sinh của chế độ họ đã phải cầu hoà với Trung Quốc. Và để trả giá cho sự dại dột theo Liên Xô trước đây họ đã không ngần ngại ký ngay mật ước nhượng đất và nhuợng biển cho Bắc Kinh. Đồng thời đảng CSVN đã nhanh chóng đổi mới kinh tế theo mô hình Đặng Tiểu bình. Những tiếng nói muốn thay đổi cơ chế chính trị theo gương Liên Xô như của ủy viên bộ chính trị Trần Xuân Bách, Nguyễn Cơ Thạch đã bị thanh trừng không khoan nhượng.

    Thế nhưng điều nghịch lý là thực chất của đổi mới là chấp nhận con đường phát triển của Việt Nam Cộng Hoà trước năm 1975. Đó là con đường kinh tế thị trường với sự mở rộng hợp tác thị trường Tây Phương và Hoa Kỳ. Đó là mô hình kinh tế tư bản. Và mô hình kinh tế tư bản với bản chất mâu thuẩn với lý thuyết kinh tế Mác Lê là nguyên nhân trực tiếp và sâu xa để đảng Cộng Sản phát động cuộc chiến 20 năm và cuộc chiến đó đã chấm dứt ngày 30-4 năm 1975.

    Ngày nay, kinh tế Việt Nam đã có những tiến bộ khả quan. Nhưng đó là những tiến bộ tương đối so với với thời kỳ chuyên chính vô sản đói rách và đen tối. Nếu nhìn trên bình diện vĩ mô thì thực chất của “chính sách đổi mới” là quyết định không áp dụng chủ nghĩa Mác Lê vào một phần đời sống kinh tế quốc dân. Sự hồi sinh của “khu vực kinh tế phi Mác Lê” trên sinh hoạt kinh tế quốc gia giúp cho nhân dân được tự do làm ăn. Nhờ thế, ngày nay bộ mặt kinh tế của Việt nam đã thay đổi. Nhưng khi so sánh với những tiến bộ của Nam Triều Tiên, Đài Loan, Singapore, Nhật Bản, thì Viêt Nam vẫn là nước chậm tiến nhất trong vùng. Lực phản động của chủ nghĩa Mác Lê hơn 60 năm qua là sức tiêu cực làm cho khu vực kinh tế phi Mác Lê, (hay khu vực kinh tế thị trường), không thể phát huy trọn vẹn tiềm năng của nó. Thêm vào đó, nền kinh tế Việt Nam được hồi sinh nhờ vào hơn những tỷ đô la hàng năm của người Việt tỵ nạn Cộng Sản chuyển về cho thân nhân, và giúp cho các đảng viên Cộng Sản rửa tiền ở hải ngoại.

    Về phương diện văn hoá, tuy nền văn hoá Mác Lê đã phá sản nhưng chính sách văn hoá trong suốt sáu mươi năm qua đã làm cho văn hoá dân tộc bị tật nguyền và suy yếu. Sự sụp đổ của chủ nghĩa Mác Lê trên thế giới kéo sự sụp đổ của nền văn hoá duy vật đã tạo khoảng trống trong sinh hoạt văn hoá. Từ khoảng chân không ấy, những di sản văn hoá trước năm 1975 đã xuất hiện trở lại. Những tác phẩm thơ văn nhạc thời tiền chiến và miền Nam trước 1975 đã trở thành những món ăn tinh thần của người dân Việt Nam. Âm nhạc chói tai XHCN, văn chương đấu tranh giai cấp đã phải lùi bước trước sự phục sinh truyền thống sáng tác phong phú, đa dạng và nhân bản để đáp ứng với nhu cầu tinh thần của người dân ngày nay.

    Tuy nhiên việc phục hồi di sản văn hoá miền Nam chưa đủ năng lực để phục hưng dân tộc. Giáo điều Mác Lê vẫn còn hằn sâu trong tư duy của người Cộng Sản, và não trạng nô lệ vào chủ thuyết ngoại bang vẫn đè nặng trên đời sống văn hoá Việt Nam.

    5.

    Sự phá sản của chủ nghĩa Mác Lê trên thế giới, sự quay về với mô hình phát triển của Việt Nam Cộng Hoà, sự phục sinh của văn hoá miền Nam trên đất nước hiện nay đòi hỏi chúng ta phải đánh giá lại toàn bộ ý nghĩa cuộc chiến tranh “Chống Mỹ Cứu Nước” của đảng CSVN.

    Một số vấn đề được đặt ra ở đây. Tại sao dân tôc Việt Nam phải mất đi 3 triệu nhân mạng, với 10 triệu thương vong và phải bỏ ra 20 năm vô cùng quí báu để hai miền Nam Bắc đánh nhau để giải quyết vấn đề chia cắt đất nước? Liệu có một giải pháp không đổ máu để giải quyết vấn đề nầy hay không? Tại sao khi thống nhất đất nước những người CSVN phải thực hiện nền kinh tế Mác Lê bằng cách xoá đi xã hội miền Nam thịnh vượng, để rồi 30 năm sau, sau khi thiết lập nên kinh tế đã xua đuổi người dân ra biển, chiếm đoạt tài sản nhân dân và làm cho đất nước nghèo đói, họ phải trở lại đi theo mô hình phát triển của xã hội đó?

    Bài học phân chia đất nước của Nam Bắc Triều Tiên, của Trung Quốc và Đài Loan, bài học thống nhất của Đông Đức và Tây Đức, của Trung Quốc và Hồng kông, cho thấy chiến tranh không phải là giải pháp duy nhất để giải quyết vấn để thống nhất.

    Ở đây chúng ta không thể không xem lại bài học của Trung Quốc đối với Đài Loan và Hong Kong. Trong khi Trung quốc hô hào chiến tranh giải phóng “chống đế quốc Mỹ xâm lược”, tích cực viện trợ bom đạn mìn cho Việt Nam, các nưóc Nam Mỹ, và các nước Phi Châu để các nước nầy phát động chiến tranh “giải phóng” thì chính họ đã âm thầm chọn lựa con đường chính trị, không chiến tranh, không đổ máu để giải quyết vấn đề Đài Loan và Hồng Kông. Họ đã dùng xương máu của dân Việt Nam và của các nước nhược tiểu làm con bài để thương lượng với Hoa Kỳ và tây phương trên mặt trận chính trị. Trong khi đó, những người Cộng Sản Việt Nam đi nghe những lời “xúi trẻ ăn cứt gà” của đàn anh Trung Quốc, đem dân tộc Việt nam vào biển máu của chiến tranh nồi da xáo thịt, biến dân tộc Việt nam thành những con thiêu thân cho chủ nghĩa Mác Lê.

    Thay vì chọn con đường thẳng tiến đến nền kinh tế thị trường để phát triển như Nam Hàn, Ðài Loan, Hong Kong Singapore, và miền Nam Việt nam trước năm 1975, đảng CSVN đã chọn con đường Mác xít Leninit, Stalinít, Maoít nghèo đói, đầy máu xương và đầy nước mắt. Con đường Mác Lê nầy cũng ngoằn nghèo lắm gian truân. Lúc theo Tàu, lúc theo Nga, lúc thì lình xình đi theo Mỹ. Điều nầy cho thấy ý thức hệ Mác Lê không thể giúp cho ngưòi Cộng Sản Việt Nam có cái nhìn chính xác về con ngưòi, đất nước và thế giới để đưa đất nước lên ngang tầm thời đại.

    Hãy nhìn lại những quốc gia Á Châu trước đây như Malaysia, Thái Lan, Đài Loan, và Nam Triều Tiên. Trong thời gian chiến tranh, các quốc gia nầy còn nghèo nàn lạc hậu hơn miền nam Việt Nam trước năm 1975. Những quốc gia nầy đã chọn Hoa Kỳ và các nước Tây Phương làm bạn. Ngày nay, Malaysia, Nam Triều Tiên, Đài Loan trở thành những con rồng kinh tế bay cao với chủ quyền lãnh thổ không sức mẻ. Ngày nay họ là những chủ nhân ông của những công ty tư bản to lớn đang đầu tư vào Việt Nam để xử dụng lực lượng nhân công Việt Nam nghèo đói và rẽ mạt do chế độ XHCN sản xuất. Hàng năm, hàng trăm ngàn thanh niên thiếu nữ Việt Nam “được” đảng CSVN xuất khẩu để làm nô lệ tình dục và lao nô cho các quốc gia trong thời gian chiến tranh Việt nam bị người Cộng Sản gọi là “chó săn của đế quốc Mỹ xâm lược.” Trong khi đó con rồng Việt Nam vẫn quằn quại không vươn lên nỗi vì cái đầu rồng bị nhồi nhét đống rác Mác Lê quá nặng nề.

    Nổ lực hiện nay của đảng CSVN gia tăng hợp tác kinh tế và quân sự với Hoa Kỳ để tồn tại cũng như áp dụng chính sách của Việt Nam Cộng Hoà vào việc phát triển kinh tế đã chứng minh được rằng “Chiến Tranh Chống Đế Quốc Mỹ Xâm Lược” là công việc không cần thiết và gây quá nhiều thiệt hại cho đất nước.

    Không cần thiết vì sự hiện diện của Hoa Kỳ trong thời chiến tranh tại Thái Lan, Malaysia, và Nam Triều Tiên và sự độc lập lãnh thổ của các nước nầy hiện nay minh chứng rằng Hoa Kỳ không có nhu cầu xâm lăng Việt Nam hay các nước trên. Thật vậy, Hoa Kỳ và Tây Phương cũng như các nước phát triển ở Á Châu không còn là mối đe doạ lãnh thổ cho Việt Nam. Điều dễ hiểu là sau thế chiến thứ hai, sau khi chế độ thực dân cáo chung và sự hình thành của Liên hiệp Quốc, đối với các quốc gia văn minh tiến bộ Tây Phương và Hoa Kỳ, ý niệm xâm lược lãnh thổ các nước khác đã lỗi thời.

    Nếu cuộc chiến tranh (1954-1975) vừa qua không có ý nghĩa của một cuộc chiến chống xâm lăng của Mỹ như quan điểm của đảng CSVN, thì cuộc chiến ấy có giá trị như là cuộc chiến ý thức hệ đã giúp cho việc ngăn chận làn sóng Cộng Sản tràn xuống Đông Nam Á, Nam Á và tràn lên Bắc Á, theo quan điểm của miền Nam.

    Thực tế về nền kinh tế nghèo đói và chính trị bạo tàn của Bắc hàn, Liên Xô, Cu ba, Trung Quốc, Khmer Đỏ, và các nước Đông Âu cho thấy Cộng Sản là hiểm hoạ lớn nhất của loài người từ trước đến nay. Cuộc chiến Việt Nam đã làm chậm, nếu không nói là ngăn ngừa được, sự phát triển của hiểm hoạ Cộng Sản vào Thái Lan, Mã Lai, Philippines, Nam Dương và Ấn Độ. Cái bất hạnh của dân tộc Việt Nam là cái may mắn cho các nước trong vùng. Khi dân tộc Việt Nam chiến đấu giết lẫn nhau để làm mũi xung kích của khối xã hội chủ nghĩa và tiền đồn chống Cộng của thế giới tự do, thì Singapore, Mã Lai, Thái Lan, Nam Dương, Nam Triều Tiên, Đài Loan được hoà bình để phát triển kinh tế. Các quốc gia này còn được giàu lên vì chiến tranh Việt Nam. Khi đảng CSVN Việt Nam đẩy dân tộc vào lò thí nghiệm xã hội chủ nghĩa để đất nước tan hoang điêu tàn thì các quốc gia trong vùng đã xây dựng được một xã hội dân sự ổn định và văn minh, bảo đảm cho nền kinh tế phát triển để bắt kịp một thế giới toàn cầu hoá đang ra đời.

    Cuộc chiến ý thức hệ đó hoàn toàn không những không đem lại một lợi lộc gì cho dân tộc Việt Nam mà đã tiêu phí quá nhiều xương máu và tài nguyên quốc gia. Đặc biệt trong giai đoạn thế giới phát triển với vận tốc nhanh chóng, việc đẩy đất nước vào một chiến tranh vô bổ là phí phạm thời giờ của lịch sử.

    Ngày nay, mối đe doạ xâm lược không đến từ các nước Hoa Kỳ hay Tây Phương. Chỉ có những quốc gia to lớn nhưng chậm tiến lạc hậu như Trung Hoa Cộng Sản mới còn mang giấc mộng bành trướng lãnh thổ. Nguy cơ mất đất mất biển ngày nay chính là truyền thống xâm lược hàng ngàn năm của nòi Hán. Lá thư của thủ tướng CSVN Phạm văn Đồng năm 1958 gởi cho thủ tướng Trung Cộng Chu Ân Lai mau mắn công nhận chủ quyền lãnh hải của Trung Hoa trong phần biển Việt Nam, cũng như cuộc tấn công xâm lược Hoàng Sa và Trường Sa của hải quân Trung Quốc năm 1974, chiến tranh biên giới 1979, và gần đây nhất, hiệp ước biên giới trên đất liền năm 1999 và hiệp ước phân định Vịnh Bắc Bộ năm 2000, là bằng chứng hùng hồn về nguy cơ nầy.

    Thế nhưng, trong suốt thời kỳ chiến tranh chống quân Trung Quốc xâm lăng Hoàng Sa và Trưòng Sa của nhân dân Việt Nam (1974-1975), thay vì đứng về phía dân tộc để bảo vệ tổ quốc, đảng CSVN đã tiếp tay với ngoại địch bằng cách đứng hẳn về phía chiến tuyến của quân xâm lược.

    Những sự kiện lịch sử nầy xác định một lần nữa Đảng CSVN không hề chiến đấu bởi dân tộc và vì dân tộc. Họ chiến đấu bởi đảng Cộng Sản Quốc Tế và vì đảng Cộng Sản Quốc Tế, bởi ý thừc hệ ngoại bang và vì ý thức hệ ngoại bang. Khi quyền lợi của dân tộc và của đảng Cộng Sản Quốc Tế trùng hợp, như thời kỳ đấu tranh chống Pháp, họ giành lấy ngọn cờ dân tộc để tiêu diệt những người yêu nước không đồng chính kiến. Nhưng khi quyền lợi của dân tộc và của đảng Cộng Sản Quốc Tế mâu thuẩn, như trong trận chiến Hoàng Sa, hay vấn đề tranh chấp biên giới và vịnh bắc bộ gần đây, hay trong vụ Hải Quân Trung Quốc thảm sát 9 ngư dân Việt, hay việc áp đặt nền kinh tế Mác Lê lên xã hội Việt Nam, họ nhanh chóng đứng về phía ngoại đảng, bất kể sự khốn cùng và đau khổ của nhân dân, lấy cái bạo tàn của chuyên chính vô sản để đàn áp những tiếng nói phản đối trung thực của những ngưòi yêu nưóc.

    Ở đây chúng ta có thấy đưọc một đặc điểm khác của những người Cộng Sản Việt Nam. Trong suốt lịch sử của đảng, quan điểm đấu tranh giai cấp và chuyên chính vô sản làm cho họ hoàn toàn không có khả năng làm hoà với những ngưòi yêu nưóc nhưng khác chính kiến, mặc dù những người đó cùng dòng máu Việt, cùng bọc trăm trứng của cha Rồng mẹ Tiên. Những cuộc đấu tố địa chủ, trí thức, đánh tư sản, ám sát đàn áp đối lập cách tàn nhẫn vô nhân đạo là những chứng cớ rõ ràng về đặc điểm nầy. Thế nhưng họ luôn luôn có khả năng làm hoà với quân ngoại thù. Khi cần thiết, họ có thể chia xẻ giang sơn của tổ tiên với ngoại bang để được bảo hộ về quyền lực.

    6.

    Đối với đất nước Việt Nam, hiện trạng tụt hậu về kinh tế, hà khắc về chính trị, suy sụp về văn hoá cùng với những mật ước nhượng đất nhượng biển cho Trung Quốc đã chứng minh rằng, chủ nghĩa Mác Lê, từ ngày thống nhất đến nay, hoàn toàn bất lực giúp Việt Nam xây dựng một thể chế dân chủ để bảo toàn lãnh thổ, làm cho kinh tế Việt Nam cất cánh và làm cho văn hoá dân tộc được phục hưng. Cái chủ nghĩa xa lạ đó không có một chút khả năng giúp Việt Nam thành một quốc gia cường thịnh.

    Ngày nay, ở thế kỷ thứ 21, giáo điều Mác Lê lạc hậu tiếp tục bịt tai những người Công Sản trước yêu cầu phục hưng dân tộc của lịch sử. Họ không nghe được những tiếng kêu gọi đòi canh tân của những Nguyễn Trưòng Tộ thời đại. Đó là những tiếng nói của những người đã đáp lại tiếng kêu gọi của hồn sử, hòa nhịp với những thao thức từ Nguyễn Trưòng Tộ đến Phan Bội Châu, Phan chu Trinh, Nguyễn Thái Học, Nguyễn An Ninh, Lý Đông A, Trưong Tử Anh, Huỳnh Phú Sổ. Đó là những rung động và lãng mạn lịch sử nhất quán xuyên suốt qua bao thế hệ để gìn giữ chất nguyên trinh và chính thống của hồn Việt. Đó là tiếng nói của những người Cộng Sản phản tỉnh như Trần Độ, Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu, Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, Trần Dũng Tiến, Vũ Cao Quận; của những người không CS như Nguyễn Đình Huy; Nguyễn Đan Quế hay của thế hệ trẻ như Lê Chí Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ Bình, Phạm Hồng Sơn và của nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước.

    Giấc mơ phục hưng dân tộc và phát triển kinh tế của Nguyễn Trường Tộ ngày xưa, cũng như giấc mơ của bao thế hệ trí tuệ Việt Nam từ đó đến nay vẫn không bao giờ thay đổi. Nhưng khác với Nguyễn Trưòng Tộ ngày xưa bị chết trong quên lãng, để cho đất nưóc rơi vào tay của quân xâm lưọc, những Nguyễn Trưòng Tộ thời đại, sẽ không ngồi yên để tập đoàn “ngưòi vượn do lao động thành ngưòi” tại Ba Đình tiếp tục dẫn đưa đất nước đến chổ tụt hậu và vong thân.

    7.

    Ngày nay, chìa khóa để mở ra thời đại phát triển kinh tế, phục hưng văn hoá dân tộc và để bảo toàn lãnh thổ nằm trong tính chính thống chính trị của nhà cầm quyền.

    Về phương diện chính trị, ý niệm chuyên chính vô sản và đấu tranh giai cấp của chủ nghĩa Mác Lê là một trở ngại cho việc thiết lập một nền dân chủ chính thống. Lấy khả năng “cướp chính quyền” để xác định tính chính thống lãnh đạo đất nước là quan điểm chính trị của phường thảo khấu dưới thời kỳ phong kiến và của băng đảng mafia thời kỳ hiện đại. Quan điểm chính trị nầy hoàn toàn đối nghịch với ý niệm dân chủ. Trong thời đại dân chủ, một chính quyền có năng lực pháp lý phải được xây dựng trên một hiến pháp hợp pháp và dân chủ. Hiến pháp dân chủ đó phải xác định được tính độc lập của ba ngành hành pháp, lập pháp và tư pháp. Và hiến pháp đó phải được toàn dân chấp thuận qua một cuộc trưng cầu dân ý độc lập và vô tư.

    Lá phiếu tự do độc lập và trong sáng của ngừời dân xác định tính chất chính thống, tính hợp pháp của nhà cầm quyền. Nó là biểu tượng của quyền làm chủ của nhân dân. Vì thế, một chính quyền bởi dân, do dân và vì dân không bao giờ phải sợ hãi trước lá phiếu. Ngược lại, một chính quyền luôn luôn nơm nớp lo sợ lá phiếu tự do của ngưòi dân, không được toàn dân bầu ra trong một cuộc bầu cử tự do đa nguyên, là chính quyền không có năng lực đạo đức chính trị và tính chính thống để lãnh đạo đất nước.

    Đó đó, tái lập tính chính thống, tính hợp pháp của nhà cầm quyền là điều kiện tiên quyết và là nhu cầu cấp bách để xây dựng một nền chính trị dân bản bền vững. Và nền chính trị dân bản bền vững là nền tảng để mở ra thời đại phục hưng dân tộc, làm bệ phóng cho giai đoạn cất cánh về kinh tế toàn dân và để bảo đảm sự toàn vẹn lãnh thổ.

    8.

    Nhìn lại giai đoạn lịch sử thống nhất đất nước ở thời kỳ hậu Gia Long để thấy rằng cái vòng oan nghiệt của quyền lực tuyệt đối đi đôi với tầm nhìn thiển cận của những đầu óc ngu muội luôn luôn đưa đất nước vào thời kỳ suy vong. Từ hai trăm năm trước đến nay cái vòng kim cô nghiệt ngã đó vẫn tròng lên giòng sinh mệnh của dân tộc.

    Ngày nay, chủ nghĩa Mác Lê vẫn là trở ngại lớn nhất trong việc phục hưng dân tộc. Để tháo gở chướng ngại vật to lớn nầy trên đưòng sống của dân tộc, yêu cầu của lịch sử là nhà cầm quyền phải chấm dứt mọi hình thái vong thân. Vấn đề chính của lịch sử hiện nay không phải là hoà hợp hoà giải dân tộc mà là, như GS Nguyễn Đình Huy đề nghị, một cuộc Đại Phản Tỉnh, hay như Hoà Thượng Thích Quảng Độ đề nghị mà là một cuộc Đại Sám Hối, để mọi xu thế vong thân phải trở về với chính mạch dân tộc. Đồng thời, thế hệ mới của Việt Nam trong ngoài nước phải vận dụng trí tuệ để có một tầm nhìn rộng lớn, khai phóng, nhân bản và chính xác về con người, dân tộc và nhân loại để làm khởi điểm cho cuộc đại vận động phục hưng dân tộc.

    Mỗi lần đến ngày 30 tháng 4 là một cơ hội để chúng ta suy nghĩ về những thất bại lịch sử và để mơ đến “Giấc Mơ Việt Nam”. Để từ những nơi xa xôi trên trái đất đến những trung tâm vận động phục hưng dân tộc ngay tại trong nước, mọi người Việt đều phải cùng nhau chia xẻ một viễn tượng về sinh mệnh dân tộc và hướng đi tới của đất nước. Từ đống tro tàn của lịch sử, những con phương hoàng sẽ cùng nhau cất cánh. Những đàn chim Việt từ khắp năm châu bốn bề sẽ quay về cố hương cùng toàn dân tái tạo một nước Đại Việt mới, một tổ quốc Đai Việt của thời đại 2000 với không gian Việt trãi dài khắp nơi trên thế giới, một tổ quốc của mọi người mang dòng máu và văn hoá Việt không phân biệt chính kiến, tôn giáo hay bất cứ một quá khứ chính trị nào (và nhất định không còn cộng sản)

    LS Nguyễn Xuân Phước
    Dallas, Texas

    Tài Liệu Tham Khảo

    – Nguyễn Huyền Anh, “Việt Nam Danh Nhân Từ Điển,” Nhà Xuất Bản Khai Trí, Sài Gòn 1967
    – Phạm Văn Sơn, “Việt sử Toàn Thư.” Ấn Bản Điện Tử, phatuvietnam.org
    – Trần Trọng Kim, “Việt nam Sử Lược,” Nhà Xuất Bản Đại Nam, Los Angeles USA
    – Lương Ninh, “Lịch Sử Việt nam Giản Yếu,” Nhà Xuất Bản Chính TRị Quốc Gia. Hà Nội 2000
    – Phạm Việt Châu, “Trăm Việt Trên Vùng Định Mệnh,” Nhà Xuất Bản North Falls House, Minneapolis, MN USA 1997
    – Nguyễn Phan Quang, “Cuộc Khởi Binh Của Lê Văn Khôi,” Nhà Xuất Bản Thành Phố Hồ Chí Minh, Sài Gòn, Việt Nam 1991
    – Nguyên Hương Nguyễn Cúc, “Sài Gòn 300 Năm Cũ,” Tiếng Sông Hương Xuất Bản, Dallas, Texas USA 1999
    – Vũ Hữu San, “Trận Chiến Hoàng Sa,” http://vuhuusan.com
    – Lê Chí Quang, “Hãy Cảnh Giác Với Bắc Triều,” ấn bản điện tử
    – Trần Khuê, “Thư Gởi Tổng Bí Thư Giang Trạch Dân,” ấn bản điện tử
    – Nguyễn Minh Cần, “Công Lý Đòi Hỏi”, Nhà Xuất Bản Văn Nghệ,” California USA 1997
    – Đoàn Viết Hoạt, “Việt Nam Trong Tầm Nhìn Thế Kỷ 21”, Thế Kỷ 21, Số Tết 2003
    – Bùi Tín, “Mây Mù Thế Kỷ,” Đa Nguyên Xuất Bản 1998
    – Hà Sĩ Phu, “Chia Tay Ý thức Hệ,” ấn bản điện tử
    – Hà Sĩ Phu, “Dắt Tay Nhau Đi Dưới bảng Chỉ Đưòng Của Trí Tuệ,” ấn bản điện tử
    – Trần Độ, “Một Chiến Lược Dân Chủ Cho Việt Nam,” ấn bản điện tử.
    – Lý Đông A, “Huyết Hoa,” Ấn Bản Điện Tử. http://chinhkhiviet.com
    – Lý Đông A, Chu Tri Lục, ấn bản điện tử. http://chinhkhiviet.com
    – Nguyễn Chí Thiệp, “Trại Kiên Giam,”
    – Hoàng Thanh Đạm, “Nguyễn Trường Tộ Thời Thế và Tư Duy Cách Tân,” Nhà Xuất Bản Văn Nghệ Thành Phố Hồ Chí Minh, Sài Gòn 2001
    – Cao huy Thuần, “Đạo Thiên Chúa và Chủ Nghĩa Thực Dân Tại Việt Nam,” Luận Án Tiến Sĩ Quốc gia Khoa Học Chính Trị Đại Học Paris. Hương Quê xuất bản, Los Angeles, USA 1988
    – Võ Nhơn Trí, Việt Nam Cần Đổi Mới Thực Sự, Đông Á Xuất Bản, Vancouver, Canada, 2003.
    – John O’Sullivan, “Vietnam on the Mind, Understanding then and now,” National Review Online September 9, 2003 http://www.nationalreview.com/jos/jos090903.asp

  8. Vâng, tôi nhà báo chiến sĩ đây, đang công tác ở báo QDND. Phari nói rất thực là tôi thấy xấu hổ vì những bài báo kiểu này. QDND giờ không phân biệt nổi đâu là dân, dâu là giai cấp thống trị nữa rồi…

  9. Trần Trường Sa nói:

    Về diễn biến hòa bình
    ” Hòa Bình ” . Ai mà chả thích. Chiến thắng kẻ khác bằng con đường hòa bình , minh bạch là một chiến thắng cao thượng, một chiến thắng mà không có người thua. Kẻ thua là kẻ sửng cồ, không thể vượt qua chính mình để tiếp thu lẻ phải đối phương vạch ra cho mình.
    Chủ nghĩa xã hội thất bại không chỉ thể hiện tư tưởng của Nich xơn “Rốt cuộc sự cạnh tranh giữa các hệ thống xã hội cuối cùng, cái có tác dụng quyết định đối với lịch sử là tư tưởng chứ không phải là vũ khí” mà trước hết là thể hiện tư tưởng của Lênin ” Vấn đề giải quyết ai thắng ai giữa CNTB và CNXH là xã hội nào làm ra nhiều của cải vật chất hơn” : Đó là diển biến hòa bình. Các nước phương Tây rất ” quân tử “, khi thua là họ chấp nhận thua vì họ không nhiểm thói kiểu ” quân tử Tàu” cải chày, cải cối như ta.
    “Chúng ta cũng đang đẩy mạnh công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế vì mục tiêu xây dựng một nước Việt Nam dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.” Trước hết xin nói về mục tiêu ” dân giàu ” . Dân bây giờ quả thực có giàu hơn trước rất nhiều, đó là nhờ Đảng đổi mới, cởi trói cho nền kinh tế, xóa bỏ nền kinh té kế hoạch quan liêu bao cấp để chuyển sang nền kinh tế thị trường . Vậy ai đã trói nền kinh tế dân ta mà Đảng phải ra tay để cởi ? Xin thưa đó chính là Chủ nghĩa Mác Lê mà chính Đảng ta đã du nhập về để trói chính đồng bào của mình . Thế sao Đảng lại phải cởi ? Xin thưa đó là vì nhân dân đã đấu tranh một cách hòa bình . Chị Ba Thi phải đi “buôn lậu” gạo về cho dân thành phố ăn, ông Kiệt khoán chui cho nông dân ,,,, chẳng phải là “diển biến hòa bình” hay sao !
    ” Nước mạnh ” chưa ? Xin thưa chưa mạnh . Mạnh sao mà mất Ải Nam quan ? mạnh sao mà không bảo vệ được dân đi đánh cá trên biển của chính mình ? Cái này cũng phải chờ diển biến hòa bình mới mạnh được.
    ” Dân chủ ” có chưa ? Chưa có . Vì dân tham gia ứng cử, bầu cử chỉ mang tính hình thức . Dân không được nói trái ý Đảng thì sao gọi là dân chủ được ? Cái này đang có diển biến hòa bình từ nhân dân trong nước .
    ” Công bằng ” không ? Rất không công bằng . Vì “luật của ta xử đúng cũng được, xử sai cũng được, xử huề cũng được ” . Thế thì ” án tại quan tòa” rồi, làm sao công bằng được !
    Cái này đang có diển biến hòa bình bằng sự cầu nguyện …
    ” Văn minh ” có không ? Chả văn minh tí nào cả . Nói với nhau chả bằng lời mà bằng bạo lực , bắt bớ, vu khống, cài bẩy ….thì làm sao mà có văn minh được ! Nếu có văn minh thì đã không bắt Cù Huy Hà Vũ bằng hai bao cao su. Sao không bảo huỵch toẹt ” Mày dám kiện Thủ tướng , tao bắt mày ” cho xong . Muốn có văn minh cũng phải chờ diển biến hòa bình.
    Kẻ sợ diển biến hòa bình là kẻ thiếu lý lẻ thuyết phục, chỉ quen dùng bạo lực để áp đặt. Chính vì sự ngoan cố đó đã làm cho nước ta ở quá lâu trong tình trạng ” nữa dơi nữa chuột” như hiện nay : một đất nước tư bản đặt dưới sự cai trị của đảng cọng sản . Chỉ những kẻ ngu lâu mới bảo nước ta là một nước XHCN vì những kẻ đó chả biết XHCN là cái gì cả ? Đây chính là mâu thuẩn giữa thượng tầng kiến trúc và hạ tầng cơ sở mà Mác đã đề cập . Đến một lúc nào đó mâu thuẩn đến tột cùng thì quá trình diển biến sẻ xảy ra để có được sự phù hợp cần thiết . Đó là diển biến hòa bình .
    Hởi quân đội nhân dân Việt Nam ! Diển biến hòa bình là cách hành xử văn minh của nhân loại . Diễn biến hòa bình không phải là thế lực thù địch phản động như Nguyễn Hửu Chánh ….. đâu mà QĐND Việt Nam phải nhọc công đối phó. QĐND Việt Nam phải dồn hết sức lực bảo vệ biên cương, hải đảo cho Tổ quốc !

    • Xe Thồ nói:

      Rất cám ơn Trần Trường Sa đã nói hộ.
      Chúng ta hãy quét dọn rác rưỡi cho Nguyễn Anh Tuấn và Thanh Niên Việt Nam tiến lên theo con đường của CHHV

  10. người dân, hà nội nói:

    báo cáo các bác Bac Ha la đệ tử của một người tự xưng là TS LS nguyễn Minh Tuấn quan điểm đưa ra rằng nước ta dân trí thấp, cứ bơm vào đầu là không biết gì đâu, đảng ta luôn luôn đúng, cỡ cũng phải thần thánh chứ chẳng chơi, ha ha , thật nực cười.

  11. quoc trinh nói:

    day chi la nhung loi le ma mot ke chung thanh voi bon cong san khon nan da man cha hinh bon no chi la cai bon mi dan ma thoi chu chung lo luon lam cho dan kho dan ngheo ma thoi

  12. Pingback: TIN NGÀY 25/4/2011 tiếp 4 | phamdinhtan

  13. Pingback: TIN NGÀY 25/4/2011 tiếp 4 | phamdinhtan

  14. hoangducduy nói:

    http://fr.wikipedia.org/wiki/Guerre_du_Vi%C3%AAt_Nam Mọi người đọc cái này sẽ rõ nhất. ai là kẻ gây chiến, ai bảo vệ hoa bình, ai bảo vệ người việt và ai giết người việt. ai anh hùng ai là kẻ tiểu nhân

    • ChaHoangDuyDuc nói:

      Đúng là dân Việt Nam khổ thật, chiến tranh thì chết chóc đã đành, bây giờ hòa bình rồi nhưng lại bị chính quyền vơ vét, chiếm đất, buộc tội, đàn áp, … và nghèo đói. Chỉ có bọn có chức có quyền hưởng lợi thôi chứ đa số nhân dân thì được gì. Đúng là ông HoangDuyDuc chỉ có biết quá khứ mà không biết hiện tại.

      • hoangducduy nói:

        xin lỗi ông bạn. ông không đủ tư cách làm cha tôi đâu. Và tôi cũng khẳng định tôi không khiếm khuyết, không đui, điếc… tôi vẫn đủ chân tay… nên tôi biết nhìn nhận, nghe và hiểu vấn đề, tôi dám nhìn quá khứ và đối mặt với hiện tại. ..

    • ncphuong nói:

      hoangduchuy thân mến,

      wikipedia chỉ là một từ điển mở, người viết tự chịu trách nhiệm, chứ không phải là một bằng chứng đã được kiểm duyệt, một căn cứ để ra quyết định gì cả …
      Khi chúng ta đọc những gì viết trên wikipedia chỉ đơn thuần để tham khảo – Đó chính là “biết đọc”.

  15. hoangducduy nói:

    Tôi không biết nhiều, tôi cũng chả giỏi giang nhưng rất vui là tôi không bị khiếm khuyết bất kỳ bộ phận nào nên tôi có một cái đầu biết suy nghĩ, có mắt để đọc, có tai để nghe.
    Và tôi chỉ biết mỹ xâm lược việt nam, và gây tôi ác chiến tranh ở Việt Nam. Vậy mà chúng còn bưng với bít. Đọc đây thì sẽ rõ http://en.wikipedia.org/wiki/U.S._news_media_and_the_Vietnam_War Nguồn mỹ hẳn hoi nha. lúc đó lại nói tôi mang nguồn cộng sản để nói thì các người không tin.
    http://www.archives.gov/research/arc/topics/vietnam/ cái này tổng hợp một số báo cáo của Cơ quan Lưu trữ Hồ sơ và Tài liệu Quốc gia (NARA) Hoa Kỳ về các vụ thảm sát và tội ác của lính mỹ tại việt nam
    ………………
    nhiều lắm. các người đọc đi rồi biết, nhưng mà phải biết đọc đó, tức các người không đui,điếc và có cái đàu để nghĩ nữa

    • DânHN nói:

      hoang duc duy có đi học không nhỉ ?”gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau”sao lại cứ kể gà khác mẹ đá nhau???

      • hoangducduy nói:

        ờ ờ may là tôi có đi học. học đc ít chữ, nhưng cũng không đến nỗi không biết câu thành ngữ đó, nhưng dù biết gà cùng một mệ chớ hoài đá nhau, nhưng tôi không đá anh thì anh lại đá tôi, nếu anh coi tôi là bạn thì ta là bạn còn nếu anh hứng máu đấm đá thì tôi cũng sẵn sàng. người việt nam bây giờ không ngồi như tượng để đợi người khác đến khai hóa cho nữa đâu, và chúng tôi cũng không để cho ai giật dây nữa đâu

    • dân miền trung nói:

      Căn cứ vào thực tiễn xảy ra từ sau năm 75 ở miền Nam thì dễ dàng thông cảm với sự tham quyền cố vị của lãnh đạo và các thành phần ăn theo Đảng CS VN. Vì đã trả thù đồng bào có dính líu đến chế độ cũ tàn tệ quá( cha thì bị tù đày, con thì bị trù dập không thể học hành ngóc đầu lên được, nhiều người phải bỏ mạng ơ các vùng rừng sâu nước độc… ), lại thêm lãnh đạo đất nước “tài giỏi ” quá, vơ vét dữ quá, nên nều để đa đảng, thì các đảng khác sẽ thắng thế, và khi các đảng khác thắng thế, thì họ sợ bị trả thù.
      Cho dù có tìm mọi cách để trốn tránh, dù đàn áp dân có tài giỏi đến đâu, chúng tôi vẫn tin tưởng vào Luật nhân quả. Đã gây nhân ác thì phải gặp kết quả thê thảm mà thôi . Vấn đề chỉ còn là thời gian.

  16. ncphuong nói:

    Máy tính, điện thoại, thuốc chữa bệnh, các tiện nghi sinh hoạt khác, … trong gia đình Bắc Hà đang dùng đều do các nước Tư Bản Đế quốc làm ra cả. Dùng những thứ đó có phải tiếp tay cho DBHB không ?
    Chữ quốc ngữ mà Bắc Hà đang viết cũng phải nhờ một công dân từ Đế quốc Pháp mang đến (Đức cha dòng Cứu thế Alexandre De Rhodes), chứ không thì “câm như hến”. Chữ nôm à ? chứng tỏ yêu nước thì mang ra mà dùng , … Dùng chữ quốc ngữ có phải tiếp tay cho DBHB không ?

    Nếu không phải là tiếp tay cho DBHB thì tác giả Bắc Hà chắc chắn là một kẻ vô ơn !

  17. Ong viet bai Chong dien bien hoa binh oi ! Toi la ke that hoc.Thiet nghi,toi khong the hon ong ve cái tu tuong sáng ngoi chan lý nhu ong duoc. Toi chi co bai tho tren mang,noi ve noi long cua mot nguoi con gái mien Nam,sau ngay ma các ong da goi la giai phong khoi ách no le? Muon de cho moi nguoi biet den. Xin xem o day:http://www.youtube.com/user/dungcheb

    • hoangducduy nói:

      Xem lại đi ông thất học. Ông thử xem bao nhiểu người việt nam phải chết dưới hầm ngục của Mỹ và bè lũ tay sai vậy? Còn đó những Côn Đảo, Chí Hòa, Lao Bảo…
      theo báo cáo của Cơ quan Lưu trữ Hồ sơ và Tài liệu Quốc gia (NARA) Hoa Kỳ http://www.archives.gov/research/arc/topics/vietnam/
      đã miêu tả khoảng 320 hành động tàn bạo – không tính thảm sát Mỹ Lai năm 1968 – của quân đội Mỹ, được phát hiện bởi những nhân viên điều tra trong quân đội
      Các vụ việc được chứng minh trong hồ sơ có thể kể đến: 7 vụ thảm sát từ 1967 đến 1971, trong đó có ít nhất 137 dân thường bị giết; 78 vụ tấn công khác nhau vào những người không tham chiến, trong đó ít nhất 57 người bị giết, 56 người bị thương và 15 vụ cưỡng hiếp; 141 vụ tra tấn những người tình nghi hoặc tù binh chiến tranh.

      Các nhà điều tra đã xác định được bằng chứng chống lại 203 lính Mỹ bị cáo buộc giết hại dân thường Việt Nam hoặc tù binh. 57 người trong số họ đã bị đưa ra tòa án quân sự và 22 người đã bị kết án. 14 người đã nhận án từ 6 tháng đến 20 năm nhưng hầu hết đều được giảm án đáng kể trong phiên phúc thẩm. Nhiều vụ việc khác đã bị đóng lại vô thời hạn.

      Ngoài 320 vụ việc được xác minh, hồ sơ còn có những tài liệu có liên quan đến hơn 500 hành động tàn ác mà các điều tra viên chưa thể chứng minh hoặc không được quan tâm đến
      ………………
      Đó chỉ là một vài vụ chưa kể đến vụ thảm sát mỹ lai đó. Nếu các người không tin thì tìm nguồn tin chính thống của hoa kỳ đọc xem sao.

      • Tran Minh nói:

        Ông hoangducduy ơi, đừng nói quá khứ nữa, hãy nói hiện tại đi. Sau 1975 Cộng sản đã trả thù những người lính VNCH bằng cách cầm tù không có thời hạn được gọi là “cải tạo”, một số người bị chết một cách oan uổng trong trại cải tạo. Con cái của những người lính VNCH bị phân biệt đối xử, bị ép buộc đi kinh tế mới ở vùng rừng núi, xa xôi hẻo lánh, thi đại học thì bị nâng điểm chuẩn rất cao, đa số là không thể vào đại học được. Hiện tại thì chính quyền tham nhũng, vơ vét tài nguyên, bóp họng những người yêu nước, cướp đất đai của dân thông qua chính sách đất đai để làm giàu cho cá nhân có chức quyền. Nếu Ông là người hưởng lợi từ chế độ cộng sản này thì tốt nhất Ông câm mồm lại đi, đừng nói năng lung tung.

      • Thanh Tâm nói:

        “Đảng Cộng Sản Việt nam đã biến đất nưóc thành một nhà tù vĩ đại. Hơn 300.000 quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà đã bị giam giữ vộ hạn định. Đây là thảm hoạ lịch sử mà cái tàn ác của vua Gia Long khi ngài trả thù nhà Tây Sơn cũng không thể nào so sánh đưọc.” (Ls Nguyễn Xuân Phước)

        “Trong suốt thời kỳ chiến tranh chống quân Trung Quốc xâm lăng Hoàng Sa và Trưòng Sa của nhân dân Việt Nam (1974-1975), thay vì đứng về phía dân tộc để bảo vệ tổ quốc, ĐCSVN đã tiếp tay với ngoại địch bằng cách đứng hẳn về phía chiến tuyến của quân xâm lược.” (Ls Nguyễn Xuân Phước)

        http://home.scarlet.be/mykvn/nxp01.html

  18. mai anh đào nói:

    Giá cả ngày một tăng cao dân đen đau khổ, cuộc sống thì bế tắc không tìm đâu ra việc để kiếm tiền nuôi con còn đâu thì giờ để lo diễn biến mới không diễn biến hòa bình. Các Bác rảnh quá đã có lương bằng thuế của dân nay không có việc làm nên mới nghĩ ra diễn biến này diễn biến nọ, cuối cùng chỉ còng lưng thằng dân đen đóng thuế nuôi cơn các Bác thôi. Ôi tổ quốc Việt Nam!

  19. híc nói:

    TQ xúi Lào xây đập chặn sông Me Kong??
    Thái Lan thì cay Căm Pu Chia vụ đền thiêng

    >> Thái + Lào quyết tâm xây đập để VN, Căm Pu Chia chết đói, chết khát??

  20. son nói:

    Nếu sợ DBHB thì phải làm sao như được lời nói của Đảng CS mà Bắc Hà đã nói” dân giàu nước mạnh xã hội công bằng…tự do ngôn luận, tự do báo chí…” thì khỏi phải sợ. ông Bắc Hà này cũng là con vẹt nói lại thôi mà.

  21. Thanh nói:

    Các bác cộng sản chỉ biết nói phét. Vũ khí duy nhất chống lại DBHB là dân chủ. Khi ĐCS đàn áp nhân dân, tham nhũng, sử dụng tiền thuế của nhân dân vô tội vạ, ném tiền của dân vào các doanh nghiệp nhà nước để chia nhau bòn rút, thì chính đảng cộng sản tự tạo DIỄN BIẾN HÒA BÌNH cho mình chứ chẳng phải một nước phương tây nào cả. Cho đến giờ mà các bác cộng sản còn muốn loè bịp nhân dân nữa sao?!

    Bọn tay sai, bán nước hiện nay không ai khác chính là các đồng chí ĐCS. Các đồng chí này là tay sai cho NƯỚC LẠ. Vậy mà các bác cứ chém gió suốt. Thật nực cười!

  22. Thanh an nói:

    XH nhieu thang cha nay thi ngay cang nhanh len thien dang,than oi!

  23. Thanh an nói:

    Thang cha nay la nguoi con Uu tu cua CSVN!

  24. Người dân nói:

    Chứng minh một đoạn viết của Bắc Hà

    “đẩy mạnh cải cách lập pháp, tư pháp… (hết)
    Còn hành pháp để tao muốn làm gì thì làm tùy cơ ứng biến.

    vì mình đã đẩy mạnh cải cách lập pháp, tư pháp rồi mà.
    Còn hành pháp để tao muốn làm gì thì làm tùy cơ ứng biến chứ.

  25. Hoang nói:

    Theo tôi Đảng nên nhân giai đoạn này nó “diễn biến hòa bình” với mình thì mình cũng cũng thực thi chính sách “diễn biến hòa bình với nó” để làm suy yếu phe tư bản, đẩy nó từ chỗ giẫy chết đến chết hẳn đi. Đảng luôn tự hào là luôn luôn ở thế tấn công cơ mà,
    Đảng ta cầm quyền lại có nhân dân ta yêu đảng đứng xung quanh, sợ cóc gì, bác Bắc Hà thấy sao?

  26. Sài gòn 1 nói:

    Bắc Hà ơi ! ĐCS VN nó chỉ có súng thôi chứ tụi nó là một lũ “mắt mù, tai điếc, miệng vịt nói dốc lừa gạc, óc chó, tiểu nhân” . Mong Bắc Hà suy nghĩ lại vì chỉ không bao lâu nữa “bọn này” chỉ là những “cọng cỏ” trên sa mạc thôi. Chuyện bất công nhỡng nhơ trước mắt bàng quang thiên hạ vậy mà dám ” mở mjệng ” ra rêu rao lừa gạc nhân dân. Mong rằng có ngày dùng bộ luật ” Gia Long ” xử tụi nó mới thích đáng những gì nó đã gây ra cho dân tộc trong nhiều năm qua. Nhưng hi vọng rằng với Con người như Ts luật Cù Huy Hà Vũ sẽ không nhẫn tâm như tôi làm như vậy trong ” tương lai”. Cù Huy Hà Vũ và các nhà dân chủ muôn năm.

  27. Hoa Do nói:

    Toi rat dau long khi thay nhung nguoi goi la tri thuc choi nhau bang ngoi but ma bao nhieu nam cha me cho an hoc.”dung tin ho noi,ma nhin ky ho lam”do la dieu chung ta phai nhin thang vao su that cua che do ma chung ta dang song,tu do chua?dan chu chua?cong bang chua?toi thiet nghi moi chung ta la nguoi co hoc,hay lam dieu gi do cho dat nuoc cho dan toc,dung noi,ma hay lam di.bieu tinh,tranh dau,hay khung bo, nhung ke doc quyen,doc tri ,hay lam cho ho bien mat khoi trai dat nay di.noi nhieu thanh ra noi do?!!!

  28. Nội xâm nói:

    Nước ngoài, muốn xâm chiếm Việt nam, không cần trang bị vũ khí, cư đào tạo, cho sang du học thật nhiều loại này cho VN, sau vài năm, không đánh cũng được nước

  29. talata nói:

    Hì hì, mới comment hồi sáng, giờ tiếp:
    – Diễn biến hòa bình là sản phẩm của một nhà chính trị xuất sắc của Hoa kỳ.
    – Chống Diễn Biến Hòa Bình là sản phẩm đặc thù riêng có của các nhà nước do ĐCS lãnh đạo, chỗ khác có đâu?

  30. yeu dan chu nói:

    Diễn biến hòa bình là để phá đảng, là người Việt Nam tôi chỉ căm ghét những kẻ làm cho dân khổ, mất chủ quyền quốc gia, đất nước ì ạch mãi không bằng người. Chứ bất cứ kẻ nào mà làm cho nhân dân VN được sánh vai với thế giới thì tuyệt vời quá.

  31. Phản động nói:

    Tại làm sao , khái niệm “Diễn biến hòa bình ” lại có được, lại có đất cho nó “sống” trong một quốc gia được coi là “tồn tai .độc lâp ‘?; Đó là một nghịch lý ,mà những kẻ tụ cho là mình đã nắm được vận mệnh của đất nước ,hãy thay thế cái bộ não” bã đậu ”của mình bằng một bộ não khác hoạt động có hiệu quả hơn..tìm cách ,để cho nó tự biến mất ..Thay vì,cứ vòng vo, khoác lác, lợi dụng truyền thông ,nói những thứ mà chính còn không rõ mình nói gì ?

    • Yên tâm đi, không ai cứu được việt cộng nũa rồi! Liên xô (cũ) và Nhật Bản viện trợ cho cho việt cộng đều bị thảm hoạ hạt nhân! Rõ khổ! Trung cộng đánh việt cộng thì tiến lên thứ 2! Ai còn dám giúp việt cộng nữa chứ? Chẳng đánh mà người chịu khuất ta đây mưu phạt tâm công! Phải trở về với dân tộc với quốc gia! Nhân dân ta sẽ tha thứ sẽ bao dung! Phải nhờ vào anh hùng hào kiệt nước Nam mà giữ nước mà xây dựng đất nước! Hạnh phúc ở quanh ta!

  32. Miễn nói:

    1/ Tất cả những “luận điểm” trong bài của của ông Bắc Hà đều đã thành cửa miệng của mọi chế độ Cộng sản, đã bị bẻ gẫy từ quá lâu rồi, nhưng trong vùng của họ cai trị thì họ cứ nhai lại mãi những luận điệu ngu dân của họ, vì vậy không thèm để ý làm gì.
    2/ Chỉ riêng điều nói về “âm mưu của bọn Đế quốc thù địch mà Hoa kỳ đứng đầu” luôn muốn diễn biến hoà bình để…Xin thưa cùng ông Bắc Hà : Mỹ nó ỉa vào ý đồ xâm lược VIỆT NAM nhé, có cầu xin nó xâm lược nó cũng không thèm. Nhưng nếu không biết tranh thủ thế mạnh của HK để cân bằng giữa các thế mạnh quốc tế thì thân phận cái thể chế CSVN mất dạy này sẽ hoàn toàn nằm trong tay bọn đế quốc dã man Trung hoa thôi !
    Khi tái lập được quan hệ bình thường với HK cả BCT của VIỆT NAM mừng như bắt được vàng, nhưng vừa nhờ vả vừa chửi người ta thì chỉ người CS mới có cái dũng khí mất dạy ấy. Đồ Chí Phèo ăn cháo đá bát.

  33. chiensivodanh nói:

    Báo chí lề phải ở nước ta thiếu hẳn bản sắc. Tất cả các tờ báo chỉ khác nhau ở tên gọi thôi còn nội dung, nhất là những vấn đề về chính trị, thì cùng chung nội dung, giọng điệu. Đấy đúng là những “đầy tớ” được Đảng “nuôi ăn” để làm nhiệm vụ tán rộng ra các quan điểm của Đảng. Thế nên đọc những bài kiểu này tôi thấy nó quá chung chung, không bao giờ thấy tìm được những ý kiến riêng, độc đáo… của người viết.

  34. talata nói:

    Đây chỉ là quan điểm của 01 anh phóng viên làng nhàng nào đó viết baì lấy nhuận bút ấy mà, có phải quan điểm từ 01 đồng chí có chức năng nhiệm vụ tuyên bố (VD như em Phương Nga) đâu mà. Vì nếu đồng chí nào đó có chính danh sẽ nêu rõ tên chức vụ, nhiệm vụ của mình.

  35. Hoang nói:

    ĐCS bây giờ thực chất là một nhóm người bám lấy quyền lực để bòn rút của cải của nhân dân (ngày 22 tháng 4 VTV1 đưa tin hàng chục doanh nghiệp nhà nước làm ăn thua lỗ hảng chục nghìn tỷ đồng, đứng đầu là Vinashin …) thực chất CS VN chỉ sử dụng chủ nghĩa Mac lê làm cái vỏ, còn thực chất bên trong đã mục ruỗng thay đổi từ lâu, cán bộ thoái hóa biến chất, lòng tin của dân với đảng không còn, tham nhũng, tệ nạn xã hội đầy trên báo chí ngày nào cũng có, luật pháp không nghiêm minh. “Trên bất chính hạ tất loạn” “dột từ nóc dột xuống” con người đang dần trở nên một bầy thú dữ giết lẫn nhau, giết động vật, phá rừng…(ảnh con voi bị chém hàng trăm nhát đã nói lên tất cả bộ mặt thật của một XH – đạo đức đang xuồng cấp một cách trầm trọng”
    http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/434973/Them-mot-con-voi-bi-chem-chet.html
    “Một Đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình là một Đảng hỏng.” HCM
    giải quyết dứt điểm một vụ như Vinashin, trắng đen rõ ràng lấy lại lòng tin của dân còn
    hơn hàng nghìn bài báo như của bạn Bắc Hà mong bạn nghĩ lại.

  36. CHỊ BA nói:

    Xin hỏi QĐND : ” Những thành tựu đã đạt được trong 20 năm thực hiện Cương lĩnh Đổi mới…”
    Có phải đây là lý do nhằm cắt nghiã cho việc bán chỗ chưá xác Bác Hồ cho Mỹ vào lục soát Lăng Hồ Chí Minh tìm MIA năm 1992 để đuợc Đổi MỚi vào WTO không ?
    Thì ra xác Bác Hồ cũng tiện lợi :
    – Lúc thì dùng chỗ chưá xác Bác làm nơi thiêng liêng tôn kính để mê hoặc nhân dân hàng ngày đến xếp hàng cúi đầu chiêm nguởng vị thánh .
    -Lúc thì dùng chỗ chưá xác Bác làm món quà như chỗ hàng lậu mời Đế quốc Mỹ đến khám xét để đuợc Đỗi Mới… ( xin xem sách Tour of John Kerry Duty do Douglas Brinkley kể lại )

    • Hùng nói:

      Thật vậy sao? Thế thì tội cho bác quá! Chết cũng không yên, phải chăng là quả báo, gieo gì gặt nấy như nhà Phật đã dạy.

      • le bon nói:

        http://nhac.zing.vn/nhac/bai-hat/nghe-nhac/Vieng-Lang-Bac-Thanh-Hoa.IW60EIOE.html

        Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương, hàng tre bát ngát
        Ơi! hàng tre…xanh xanh Việt Nam… Giông tố mưa xa đứng thẳng hàng
        Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
        Ngày dòng người…đi trong thương nhớ… Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín…mùa xuân
        Bác nằm trong lăng, giấc ngủ bình yên
        Như một vầng trăng sáng trong dịu hiền
        Dẫu rằng trời xanh biếc là mãi mãi Dẫu rằng biển xanh biếc là mãi mãi
        Mà sao nghe nhói…ở trong tim…!
        Mai về miền Nam thương trào nước mắt
        Mai về miền Nam nhớ Bác khôn nguôi
        Muốn làm con chim ca hót quanh năm
        Muốn làm bông hoa hương tỏa đâu đây
        Muốn làm cây tre…trung hiếu…chốn đây…!
        —-
        Thật là vô đạo.

    • CHỊ BA nói:

      Đó là chuiyện thật do thuợng nghị sĩ John Kerry kể laị như sau :
      “Tiếng đồn cho biết tù binh Mỹ đang bị nhốt làm con tin duới lăng Hồ Chí Minh tại Hà nội. Truớc đó, hãng tin Reuter đa chạy hai câu chuyện trong tháng Tám 1992 báo cáo nhiều tù binh Mỹ bị
      bắt giữ trong các đuờng hầm Hà nội sát lăng Hồ. Trong số tiếng đồn Đáng thuyết phục nhất là cuộc phỏng vấn Đại sứ Nga tại Việt Nam .Đại sứ này tin rằng những lời đồn khó chịu ghê gớm đó là sự thực . Vì vậy , Thuong nghị si Kerry cùng TNS Bob Smith quyết đoi hỏi phái đoàn phải đuợc “phép” điều tra khám xét tại chỗ . TNS Kerry nhớ lại :
      ” HỌ BẮT BUỘC CHÚNG TÔI KHÔNG ĐUỢC TIẾT LỘ (cuộc khám xét này ). THẬT LÀ KỲ CỤC ! ”
      Nhưng rồi chúng tôi cung khám xét các mồ mã trong hang rêu mốc và các đuờng hầm ngóc ngách đó “.(tạm dịch ,trang 450 sách “TOUR OF DUTY of JOHN KERRY” do DOUGLAS BRINKLEY viết .)
      Bấm vào http://www.amazon.com để gữi mua ( khoản $14)

  37. Gui:QDND:Chong”dien bien hoa binh”Cái ong Bac Ha nay hay cung co the chi la Ha Bac thoi cung nen.Dau co phai ten that. Cong san chet den noi roi ma van ngoan co. Hay vao day http://www.youtube.com/user/dungcheb ,de nghe mot bai tho noi ve noi long cua mot nguoi vo mat chong sau ngay giai phong mien Nam Viet Nam da,roi hay viet sau.

  38. minh chau nói:

    ban chat cua cs la hen voi giac(tq) ac voi dan

  39. kaka nói:

    Ôi chúng nó nói gì chả được, bây giờ chùng nó đã là VUA TRÊN ĐẦU DÂN TỘC rồi. Mà cũng lạ thật, bây giờ là kỉ nguyên thông tin băng rộng, cái gì muốn tìm hiểu từ cơ bản đến phức tạp vào Google Search là có hết, chúng nó cứ tự dối mình, bịp dân làm gì. Thà đừng nói người ta không bảo là câm.

  40. Thu nói:

    Bac Ha a, anh hay gac´ ba`n tay anh len tran´´ ,tu. van´´ lai luong tam minh di! Anh chua du trinh“ do de nhin nhan ban hcat cua cai goi la DCS hien nay thi de chung toi phan tich cho anh ro. Cai gi goi la dan chu? Dan chu cua XHCN ma anh noi la cai gi? Sao anh ko giai thich cho ro ,ma chi viet chung chung ”dan chu cua XHCN”.Dan chu la bat bo mot cach trang tron,la xet xu nhung phien toa ”tro tren&o nhuc”.Hay tu van´´ luong tam xem anh da noi dung nhung gi la ”su that”.Neu anh la ke lam theo chi dao,thi toi thay qua´´ ”thuong hai” anh.Con neu anh thuc su suy nghi nhu the thi“ that uong cong cho Dat nuoc da san? sinh ra anh .Anh that ko xung dang la“ ”con nguoi Vietnam”.Anh ko xung dang voi biet bao hy sinh cua cha anh ,cho doc lap dan toc&tu do.Anh vi moi loi truoc mat ,ma quen rang :Nhung nguoi nhu CHHV, Le THi COng Nhan,Pham Tien Trung…. dang dau tranh vi mot tuong lai tuoi sang :la doc lap,la dan chu thuc su cho CON CAI´ cua Anh,nhung the he cua Anh va sau nua.
    Thoi thay anh ko xung dang dung ngoi but´´ de viet.Tiec´´ cho anh.
    Qua day,ta moi hieu tai sao ,nhung nha van nhu anh ,nhung caon ROBOT cua che do ,nhung ke tay sai ,co´´ le co´´ tai“ ma ko co´´ cai tam cua ke cam but se chi thot´´ ra nhung cai´´ thu´´ ngon tu ma dang xep´´ vao ”toi nhan lich su”.Dang´´ tiec cho Cong lao sinh thanh“ cua Cha me anh,to quoc sinh ra anh.
    Bac Ha a,neu anh chua co du kien thuc ve DCS thi hay rang´´ doc bao´´ cho nhieu.Con da hieu ve DCS ma van co tinh“ viet sai,di nguoc quyen loi cua nhan dan,to quoc thi ”se co´´ qua bao´´ ” do!!!

  41. ncphuong nói:

    Chủ nghĩa đế quốc thực hiện DBHB đối với Việt Nam, tại sao Việt Nam không thực hiện DBHB đối với họ ? Chỉ thích đấm nhau thôi à ?

    Chắc là Tác giả Bắc Hà được trả lương để viết ra những điều “trái khoáy”.

  42. Nguyen Sinh Cung nói:

    Bac Ha Nay an gi ma viet hay the . That toi nghiep cho QDND . dung la nhung ten sau bo cua xa hoi loai nguoi . Ban chat cong san khong the thay doi duoc . Chi co xoa bo no thoi .

    Khong biet cong san dinh keu gao chu nghia cong san den bao gio nua . Lu khon nan , luu manh

    • DânHN nói:

      Bắc Hà ơi Bắc Hà Các Mác có nói không??? ”muốn có chủ nghĩa xã hội phải phải qua giai đoạn tư bản chủ nghĩa ,,ông có lương tâm,có dang dự,có là người…???

      • Mubarak là đồng minh của phương tây ngoan ngoãn nghe lời Mỹ thôi mà! bảo thôi chức là thôi ngay không cứng đầu như Ngô Đình Diệm đâu! Cái gì đến thì cũng sẽ đến! Không có ODA nữa đố ai cứu được việt cộng đấy? Cũng không nên mừng vội! Việt cộng tan rã thì nhân dân ta có lợi lộc gì không? Lấy ai làm đầy tớ bây giờ? Lợi bất cập hại thì có!

    • NCK nói:

      CÁI NÀY MỚI LÀ DBHB CỦA CNTB!

      Hôm trước trên SCTV có buổi đối thoại giữa 1 bên là 2 cố vấn về tư pháp và kinh tế bên kia là 2 doanh nghiệp, họ nói tham nhũng ở VN đã “có những bước tiến quan trọng” và “đang ở tầm cao mới” – Cấp độ 4.
      ==> Ô hay, thế vụ tham nhũng này thì bọn tư bản đế quốc nó xui đảng viên đảng CS, xui lãnh đạo của VN làm à?

      Trước đó, các vụ công an bắn, giết người có dấu hiệu vi phạm luật giao thông
      ==> chắc tụi đế quốc nó xui

      Quan tỉnh đến quan xã ăn chặn tiền viện trợ của dân đói:
      ==> tư bản xui rồi

      Những người đứng đầu nhà nước bao che cho các vụ PMU18, VINASHIN, Hàng không, Xăng dầu, ….
      ==> tư bản xui rồi

      Đàn áp, bắt bớ dân biểu tình đòi toàn vẹn lãnh thổ
      ==> thực dân nó xui rồi

      Bọn tư bản đế quốc thật là nham hiểm, chúng nó toàn xui lãnh đạo của ta làm ác, làm ẩu, ăn bẩn, đi ngược lại quyền lợi của XH và dân tộc. Nó xui đảng CS đi ngược lại quyền lợi của hơn 80 triệu dân không phải là đảng viên…
      Để làm gì?
      Để dân thấy bất bình
      Để làm gì nữa?
      Để có cớ mà các phương tiện thông tin lề phải chửi là hơn 80 triệu dân đang bị DBHB mê hoặc!

      HAHA! HAHA!HAHA! HAHA!HAHA! HAHA!

      • Duong Khang nói:

        Ku Đặng Vũ Giang ngu vãi, ODA là viện trợ không hoàn lại (như là cho luôn), cho mình mà ngu gì không lấy? Nó cho ông ông lấy ko mà nói? Dốt, zậy mà cũng đi tranh chính trị, Thằng Mubarak nó muốn có ăn thì nó mới nghe lời Mỹ, dễ hiểu, còn ông Diệm cứng đầu nên mới sụp đổ (bị Mỹ chơi khâm, lật đổ đưa ông Thiệu Kỳ lên). Kinh vãi

      • nck nói:

        KU DƯƠNG KHANG ngu vãi lều!
        ODA mà không phải trả à? Cái thằng ăn bẩn bây giờ không phải trả, nhưng con cháu chúng ta phải trả! Trả nợ 1 khoản ODA là phải sau 20-30 năm. có 100 đồng ODA, chúng nó đớp ngay 10% để nhận, sau đó rót xuống thêm 10-20% tiền ngay.
        Thanh toán theo thể thức TT: trao tay.
        vậy còn bao nhiêu? xuống đến cơ sở tiếp nhận mang tiếng 100 đồng nhưng chỉ còn giỏi lắm 70 đồng + 30 đồng nợ ” vì đã chót trao em rồi”, nên tiếp tục xẻo.
        Có thể nói, ODA vào VN như gió vào nhà trống, tối đa chỉ có 50% là được sử dụng theo đúng mục đích của ODA.
        Nhưng, lại nhưng, 50% đó lại còn ràng buộc bởi các đ/khoản khác như: mua sắm thế nào (Ví dụ: nó chỉ định mua của các doanh nghiệp có quốc tịch của nước cho vay, hoặc doanh nghiệp có quyền lợi liên quan… với giá “cắt thanh quản”), so, tiền lại chuyển ra => với bà con dân đen, ODA là “không khí”, chỉ được ngửi không được sờ!
        Mà bọn tư bản nó ngu đâu, 1 đồng cho vay, 1 đồng hỗ trợ phải có lời, đặc biệt phải an toàn. Nó nhìn vào đâu? Vâng, nó nhìn vào con cháu chúng ta, nó nhìn vào tài nguyên, nó nhìn vào thuế thu của dân. Nếu thấy không an toàn, chủ nợ sẽ có tác động để đảm bảo an toàn và lợi nhuận. Vậy thử đoán xem nó sẽ tác động vào đâu, như thế nào????
        Bà con tính, con cháu chúng ta khổ chưa?

    • DanYenBinh nói:

      Đừng vơ đũa cả nắm thế! ông bạn có biết người quân nhân việt nam thật sự như nào ko? 99% người lính quân đội việt nam đều là những người trung thành với nhân dân, với tổ quốc. Họ hinh sinh bản thân mình, hi sinh tuổi trẻ, thời gian. Phải sống ở những nơi xa xôi, hải đảo, biên giới. Nhiều tháng, thậm trí cả năm mới được về thăm gia đình 1 lần chứ đừng nói bạn bè có thời gian đi uống cafe. Đơn giản vì họ yêu tổ quốc, nhân dân. Người QĐND luôn là người được tôn vinh trước hết.
      Chỉ có 1% thôi, 1 % là bọn tha hóa, bọn cửa quyền.
      Bạn thì chỉ có ngồi gõ bàn phím, ăn cơm gạo nhân dân, hưởng sự yên bình thì đừng có phát biểu như thế.
      Ngành bộ đội

      • nck nói:

        nhất trí với Dan Yen Binh!
        Nhưng hỏi bạn 1 câu: 99 người hy sinh xương máu, 99 người trung thành, 99 người làm nên lịch sử, 99 người có công thật sự…. nay đâu rồi? tại sao chỉ còn lại 1 thằng là con sâu trên đỉnh cao muôn trượng!
        Bạn có ở HN không? có biết anh em thương binh bao lần khiếu kiện trên xe lăn ở văn phòng tiếp dân của UB kiểm tra thành uỷ không? Mà cái văn phòng đó ít khi mở cửa lắm! cái 1% kia nó trốn mẹ nó rồi! Nó sợ, sợ phải đối mặt với đồng đội, với những người mất chân, mất tay, mất ánh sáng hoặc mất mạng vì đất nước tươi đẹp này, để cho chúng có cơ hội “lên làm người”!
        Bạn biết tại sao QĐ từ năm 1990 đã có chỉ đạo: QĐ không bao giờ can thiệp, xử lý các vụ biểu tình dân sự chứ? Gần đay nhất, vụ Bắc Giang, Tỉnh đội BG cũng tuyên bố không can thiệp!

      • Thằng nck này nói như không, giấu đầu lòi đuôi. Ông về mà suy nghĩ lại đi, Tui đã nói là bọn tư bản nó đâu ngu, nhưng nó viện cớ là cho vay ODA nhưng đổi lại nó được quyền lợi gì đó tại VN, như Đức, Nhật…Còn tiền sau này mình ko phải trả đâu ku….Gà quá

    • Duong Khang nói:

      Ku này nói khó nghe quá, xóa bỏ CS rồi thì làm gì có thời gian để ông ngồi đây tranh luận? Kinh vãi, CÓ TƯ SẢN THÌ CÓ CỘNG SẢN CHO ĐỜI THÊM VUI, ĐÉO XÓA ĐƯỢC ĐÂU KU, NẾU XÓA CS Ở VN THÌ NÓ CŨNG XUẤT HIỆN Ở NƯỚC KHÁC NHƯ venezuela, colombia, braxin, ecuador…(đây là sự thật)

Gửi phản hồi cho minh chau Hủy trả lời