Thấm thoắt tôi đã ở Mỹ được 6 tháng, thời gian lùa tháng ngày như ngựa trên đồng cỏ, ngược hẳn với quãng thời gian trong nhà tù xã hội chủ nghĩa trước đó. Khi ấy, cuộc đời tôi vốn chỉ có máu và nước mắt, bị bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần, không những bị cô lập với cánh bạn tù thường phạm mà cả với nhà dân chủ tọa kháng Phạm Thanh Nghiên, hay dân oan mặc quần áo lót đi biểu tình Trần Ngọc Anh (vốn bị nhốt chung trong một phân trại nữ) cũng bị “cấm vận tình cảm”, như mặt trăng với mặt trời, sao hôm với sao mai, như ngày với đêm. Cứ khoảng một tuần hay nửa tháng lại nghe tin hội đầu gấu Hải Phòng, Ninh Bình, Hà Nội chuẩn bị “táp lô” (đánh hội đồng) vì tội viết bài cho “phản động” hòng lôi kéo Mỹ trở lại xâm lược Việt Nam. Mệt mỏi, căng thẳng đến kiệt quệ cả thân xác, chưa kể 5 ngày 3 lượt bị cai ngục khám buồng, lục tung nội vụ để tịch thu giấy tờ sách vở, bút chì bút mực, tác phẩm….Nguy hiểm nhất là bị cắt thuốc dài ngày nên lượng đường trong máu tăng vọt, bao nhiêu biến chứng âm thầm phát sinh…Tuy vẫn được gia đình thăm nuôi đều đặn (một tháng một lần theo quy định khiến các bạn tù phải phát ghen) nhưng những cơn chấn thương liên tục dội về ám ảnh, gây chấn động sâu sa ở cả thể chất lẫn tâm thần. Cảm giác đau ốm lan tỏa rõ rệt từ các ngón tay đến các đầu mút giây thần kinh… Nếu không được ông bạn vàng “đế quốc Mỹ” giải cứu kịp thời chắc đã hóa thân thành cây cỏ, làm một hạt sương, vạt nắng nơi ngọn đồi thoai thoải ở núi Mành – nghĩa trang của trại – rồi.
Còn hiện tại, như một cánh chim bay trên bầu trời mênh mông lộng gió, một người tự do đi trên đại lộ thênh thang, một chú ngựa tung bờm trên thảo nguyên bao la rộng lớn, tôi bỗng nhớ về những con người vô cùng can đảm gan góc đang bị đầy đọa chôn chân nơi nhà tù cộng sản, những Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Vi Đức Hồi, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương, Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Công Chính, Cù Huy Hà Vũ, Đỗ thị Minh Hạnh, Tạ Phong Tần, Bùi thị Minh Hằng v.v… Nhiều lắm, chỉ riêng số thanh niên tôn giáo bị bắt trong hai tháng 7 và 8 năm 2011, ngay sau khi tôi ra tù đã là 15 người… Những người này chính là nền móng trụ cột cho xã hội tương lai không cộng sản sau này. Những gương mặt rắn rỏi can trường, cương trực của phái mày râu và vẻ đẹp gan dạ, nữ tính, hồn nhiên, thuần khiết của phái đẹp… Tiếc rằng trang viết hạn hẹp, sức tư duy của người mới thoát ra khỏi trại tù sau 21 tháng bị cộng sản trần cho tơi tả giữa độ tuổi 52, không thể nào hồi phục nhanh như lần ra tù trước, hay khi đang ở độ “đang xoan” bên chồng, con và đại gia đình được, nên trong bài viết nhỏ này chỉ có thể điểm qua vài gương mặt tiêu biểu.
1. Trong suốt thời gian bị cầm tù cũng như những ngày được tự do trên đất Mỹ, trong tôi luôn văng vẳng những câu thơ hào hùng gan ruột của Nguyễn Tiến Trung.
Ta sẽ về chốn cũ
Nơi lang sói rập rình
Giữa muôn ngàn thử thách
Lòng ta vẫn kiên trinh.
Quê hương còn đau nặng
Đâu lẽ ta đứng nhìn?
Gian nan đời nước nhỏ
Đâu lẽ ta lặng im?
Chân dẫm muôn ngàn nẻo
Qua cả vạn dặm đường
Tự do nơi đất khách
Dân chủ – mộng đêm trường.
Đi tìm người đồng chí
Phối hợp cả trong ngoài
Vận động nơi quốc tế
Hướng về một ngày mai.
Đường đi còn gian khổ
Nhưng chân cứng đá mềm
Trong hoàng hôn đã thấy
Một mặt trời mọc lên…
Con đường của Trung sẽ dễ dàng biết bao nhiêu nếu như Trung không “phạm phải sai lầm chết người” như những nhận định ngu đần và xảo trá của bộn bồi bút đảng: “Thật là tuổi trẻ ngông cuông và rồ dại”…Một công việc đàng hoàng nơi đất Pháp với mức lương tháng 4000 Euro, một người tình hoặc cô vợ trẻ xinh xắn bên cạnh, một ngôi nhà gọn gàng ấm cúng với những tiện nghi sang trọng, một hạnh phúc có sẵn và mức sống trên thời đại, cũng là giấc mơ của người Việt Nam trên đất Pháp. Đường Trung đi trải đầy thảm nhung và hương sắc, vậy mà trong tâm hồn và trái tim Trung lại xôn xao nao nức tình yêu đất nước. Giữa kinh thành ánh sáng, Trung vẫn rung động với mỗi giọt nắng quê hương, mỗi kỷ niệm từ thời ấu thơ đã trải qua bên mẹ cha và bạn hữu. Chỉ vì “Quê hương còn đau nặng”, không đang tâm đứng nhìn, thương cho “đời nước nhỏ” nên không thể lặng im khi cộng sản dâng công hàm bán biển đảo cho giặc, Trung chấp nhận trở về, và bị bọn lang sói chộp rình, giở trò ngay khi vừa đặt chân lên mảnh đất Việt Nam, bị buộc vào quân ngũ và khi không chịu hô khẩu hiệu “trung với đảng, hiếu với cha, nhiệm vụ nào cũng vì tiền, nhũng tham nào cũng bỏ qua, kẻ thù nào cũng…khiếp vía” mà Trung đã bị đảng giam cầm trong ngục tối, với bầu không khí âm u, tù hãm quái đản vây bủa quanh năm, suốt tháng để đợi ngày mặt trời mọc lên.
Đảng cộng sản Việt Nam bao năm qua đã bị tinh thần quốc tế vô sản do ông Hồ du nhập vào làm vấy bẩn, nên làm sao có thể chấp nhận một tâm hồn hào hiệp, cao thượng như Trung? Vì thế, như một vành trắng trên khoang cổ quạ, Trung đã bị chúng dùng chính học thuyết cổ hủ lỗi thời ác độc này để “thọc huyết” tâm hồn cao thượng của Trung, như một chân lý bất biến vĩnh hằng: “Nhà nước Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam cho mày đi học ở các nước tiến bộ, không phải để mày đem những quan điểm tiến bộ, hòa nhập toàn cầu về “dạy lại chúng tao” Việt Nam chỉ có một đảng cộng sản thôi, điều 4 hiến pháp đã quy định rõ rồi, dẫu có là 4 tấm ván trong chiếc quan tài định mệnh chôn chặt tương lai của 87 triệu người dân bên trong đi chăng nữa cũng phải chịu. Mày đòi đa nguyên đa đảng, đòi thành lập “tập hợp thanh niên dân chủ”, đòi làm đảng viên đảng tự do dân chủ đối lập à? Đừng mơ hão nghe con, xứ mù thằng chột làm vua, mày lại cậy sáng mắt thì nhiệm vụ của những kẻ độc tài, độc đảng, phát xít, sát nhân chúng tao là phải chọc mù mắt mày, để không còn ai dám theo gương sáng của mày, bỏ ra ngoài quan tài chủ nghĩa xã hội của độc đảng chúng tao nữa, để chúng tao còn tiếp tục lừa bịp, cướp bóc, nuốt chửng tài nguyên thiên nhiên cũng như tương lai dân tộc này mãi mãi.”
2. Nếu khoa tướng học chia mặt người ra làm ba loại: Ngụy diện, hiền triết và công khanh thì Cù Huy Hà Vũ thuộc diện công tước, khanh hầu. Ngay khi vừa lọt lòng mẹ, anh đã sở hữu một gương mặt đẹp, da trắng, môi đỏ như môi con gái, khác hẳn với dáng vẻ mập mạp thô kệch của người cha. Điều này do di truyền chéo, nói như kinh dịch là “Bố tìm thấy con gái, mẹ tìm thấy con trai”, anh giống đúc bên ngoại, đẹp từ lúc mới sinh cho đến lúc về già. Xét một cách tổng quát, anh có đủ cả thần, khí, sắc. Dáng đi chững chạc, đàng hoàng, tiếng nói ôn hòa ấm áp, phong thái chính trực, phong lưu. Lẽ ra là người “giàu ở làng, sang ở nước”, chỉ vì chót đầu thai nhầm thế kỷ, nhầm chế độ, nhầm thời đại mà một người tử tế, có cá tính như anh quá lận đận về đường công danh, sự nghiệp. Tuy là con ông cháu cha, được sang Pháp học, nhờ có trí thông minh và sự đam mê hứng thú mà anh vừa giỏi về luật, lại vẽ tài, làm thơ viết văn đều được, khi trở về nước sống trong tán rợp của cha, con đường anh đi được đảng trải thảm đỏ, giơ tay dắt vào tận bộ ngoại giao, một bộ béo bở nhất nhì thời bấy giờ, đi nước ngoài như đi chợ, và dễ dàng buôn lậu dưới tấm hộ chiếu ngoại giao, lại được các đồng chí lãnh đạo bộ quan tâm cất nhắc giới thiệu kết nạp đảng từ khi còn rất trẻ, trở thành nền tảng, nòng cốt để đào tạo cán bộ tiền nhiệm cốt cán sau này… Gì chứ chức trưởng phòng, viện trưởng, thứ trưởng hoặc bộ trưởng, thậm chí phó thủ tướng cũng không phải là ngoại lệ nếu anh biết đồng nhất mình với đảng, cúi lưng phục tùng những mệnh lệnh dốt nát chuyên quyền độc đoán của đảng. Chỉ vì không chịu làm một trí thức trùm chăn, cha, đảng đặt đâu con ngồi đấy, lại muốn đem sự hiểu biết, thông thái đã học của mình ra thi thố với đời, nên ngay từ buổi tranh luận đầu tiên về vai trò của đảng cộng sản Việt Nam anh đã gây phản cảm với bí thư chi bộ khi khăng khăng khẳng định: “Đảng cộng sản Việt Nam chỉ có thể là một trong những chính đảng ở Việt Nam chứ không thể là duy nhất”. Mầm mống nổi loạn, đa nguyên, đa đảng đã có trong anh từ ngày đó và tất nhiên lá đơn của anh bị… đánh rớt.
Sau một thời gian ngấm ngầm thử thách, không biết vì quý năng lực làm việc, sự hào hoa phong nhã của anh, một người có sức hút với cả giới đàn ông trong cơ quan (bất kỳ ai, dù bảo vệ hay đồng nghiệp, hễ gặp anh là có thiện cảm, muốn giao tiếp, kết bạn) hay vì cái ghế quyền lực của bố anh qúa lớn mà anh được bí thư chi bộ đảng lưu tâm cất nhắc lần thứ hai, yêu cầu viết lại đơn, thay đổi khẩu khí, thái độ v.v để kết nạp, hòng có chỗ dựa vững chắc cho việc lên lương, lên chức sau này. Nhưng không, anh bảo, giọng tự hào, chắc nịch: “Ai chứ Cù Huy Hà Vũ này chỉ viết đơn một lần, cũng như lấy vợ một lần, không bao giờ có chuyện tái hôn hoặc cưỡng hôn, càng không thể sửa sai khi biết mình đúng”. Hỏi về bản chất xã hội chủ nghĩa, thay vì phải trả lời như vẹt câu cửa miệng đã được mớm sẵn: “Chủ nghĩa xã hội ưu việt và nhân đạo gấp triệu lần tư bản”, thì anh cười khùng khục trong cổ họng, tuyên bố một câu xanh rờn, không chút vòng vo kiêng nể: “Theo tôi nó chỉ là một sự bố thí thôi.”
Chính vì sự ngông nghênh, ngang ngạnh, không chịu “ăn theo nói leo” này mà anh bị cô lập, bị để mắt, bị đẩy ra khỏi tán rợp của người cha “khai quốc công thần”, phải bỏ bộ ngoại giao ra ngoài lập văn phòng luật sư riêng cùng vợ.
Gieo cá tính, gặt số phận, mang danh là kẻ sĩ, trí thức, anh luôn phục thiện, sẵn sàng cúi đầu trước sự hiểu biết và lòng nhân ái của mọi người, như truyền thống gia đình để lại, nhưng luôn khinh ghét những kẻ xảo quyệt, tầm thường. Đó là lý do để anh viết đơn, lao đầu vào những vụ kỳ án rắc rối ở Việt Nam, kiện từ ủy ban nhân dân thành phố Huế đến lãnh đạo bộ văn hóa thông tin, lãnh đạo đảng và nhà nước. Và một kết cục không thể khác được là trở thành Từ Hải chết trong vây, cánh, phe nhóm của đảng cộng sản, đứng đầu là tên sát nhân Nguyễn Tấn Dũng…
3. Khuôn mặt kiêu hùng, sắt đá, hơi lạnh lùng của Trần Huỳnh Duy Thức ám ảnh tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh sinh vào năm Bính Ngọ (1966), với đôi mắt thâm trầm dưới cặp lông mày rậm rạp, trong con ngươi nơi đồng tử của anh luôn có một ngọn lửa tư duy nung nấu. Đôi môi rộng, sống mũi thẳng, hai tai lớn, bộ ria mép Ả rập… Một bộ mặt rất phù hợp với câu nói của khổng Tử 300 năm trước mà tôi vẫn luôn lấy làm kinh điển cho mình khi nhìn nhận về những người thuộc phái mạnh: “Người quân tử sang ở cốt, không sang ở mã”.
Về thể xác, anh không thuộc về mã người đẹp trai, song có cốt cách lớn, tự cho mình là một trong những động lực chính để phát triển xã hội trong thời đại tin học và hội nhập toàn cầu, đặc biệt trong lĩnh vực kinh tế, nên đã không dừng lại ở cương vị giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn tư nhân (vốn đi đầu trong lĩnh vực tin học ở Việt Nam) mà tự nguyện xông pha trên con đường lớn, dẫu lắm chông gai vì không thuộc sở trường, lĩnh vực tin học của mình, song lại phù hợp với tính cách đại trượng phu, luôn cứu nhân độ thế trong anh: “Lòng trai không nao, nề chi gian lao, cùng nhau tung chí anh hào”… Hết nghiên cứu về kinh tế, chính trị lại tình hình xã hội, văn hóa với mục đích “cảnh báo các lãnh đạo đứng đầu Nhà nước, Đảng và Chính phủ về nguy cơ đất nước sẽ bị thôn tính, biến thành thuộc địa kiểu mới trong thời đại toàn cầu hóa”. Vì thế anh đã bỏ thời gian, sức lực, tâm huyết để gửi thư trực tiếp đến các vị lãnh đạo thông qua bưu điện hoặc nhờ một số người có quan hệ trực tiếp gửi đến tận tay họ, như thư ngày 7/1/2004 gửi Chủ Tịch nước Nguyễn Minh Triết, thư ngày 14/4/2007 gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng… Không những thế, anh còn chọn cách viết blog để đăng tải những bài viết của mình để chỉ ra những sai lầm nghiêm trọng của Chính phủ và Quốc hội trong việc vạch kế hoạch phát triển và mục tiêu tăng trưởng, cũng như mặt trái của thị trường chứng khoán nước nhà (không những bị biến thành nơi rửa tiền, để bọn tham nhũng đầu cơ trục lợi, mà còn để lại hậu quả lâu dài do người dân vay vốn ngân hàng vô tội vạ để đổ vào chứng khoán). Ngay việc cổ phần hóa cũng bị biến thành cơ hội có một không hai để bán rẻ tài sản toàn dân cho nước ngoài, không kể những kẻ cơ hội ngày một phát triển, len lỏi ở tất cả mọi nơi từ cơ quan đảng đến nhà nước, chính phủ đến quốc hội, trung ương đến địa phương, cơ quan hành chính đến các doanh nghiệp, khiến nền kinh tế bị khủng hoảng, suy kiệt nặng nề và cái kết cục cuối cùng không tránh được là sự sụp đổ toàn diện vì nguồn lực trong nước không những không được tạo mới mà còn bị khai thác tràn lan đầy phí phạm.
…Kết quả của những chuỗi dài nhiều đêm thức trắng trong hơn 5 năm làm việc với một nhiệt huyết cháy bỏng, một nghị lực phi thường, một sự vùng lên không ngừng của trí tuê Việt Nam thể hiện qua năm mươi bài viết, bản kiến nghị của anh tới đảng và nhà nước, yêu cầu đảng cộng sản Việt Nam hãy chấn đạo quốc gia để tạo an hòa cho việc phát triển lành mạnh và bền vững của đất nước, giải thoát cho 87 triệu dân, đặc biệt là thân phận hẩm hiu của 70% nông dân, đồng thời tránh hiểm họa mất nước do Đại Hán Trung Quốc gây ra… Bao nhiêu tâm huyết, trí tuệ đổ ra, không những không được lãnh đạo quan tâm để mắt tới mà còn là lý do để đẩy anh vào tù, đơn giản vì bản chất của lãnh đạo là khinh học, quen cai trị những kẻ dốt nát, thất học nên khi thấy anh vượt mặt họ về lĩnh vực tri thức liền cuống cuồng hoảng sợ, quy cho anh tội hoạt động chống đảng và nhà nước, với mức án kinh dị (16 năm tù và 5 năm quản chế).
Xét về phương diện khách quan, cả 3 người đều là con nhà nòi, học hành bài bản đến đầu đến đũa, người học ở Pháp, người ở Mỹ, tất cả đều chung một quan điểm: Không chịu nổi sự trì trệ, bảo thủ, chậm tiến của xã hội Việt Nam trong việc điều hành của lãnh đạo, muốn chấn hưng nền kinh tế của đất nước theo những mô hình họ lựa chọn và muốn được cùng lãnh đạo đất nước chung sức xây dựng từ vốn liếng đến kinh nghiệm… Chỉ vì những đầu óc bã đậu, đỉnh cao ..trí tệ cùng khả năng “ngu kỳ diệu” của các tầng lớp lãnh đạo đảng mà họ đã bị bắt khi chưa kịp làm rõ chân lý.
Giờ đây trong ngục tù cộng sản, người thụ án 7 năm, người 16 năm, họ vẫn là những con người can đảm, giàu năng lực suy đoán, biết ứng phó, nhạy cảm với khuynh hướng tự do dân chủ ở ngoài đời. Song họ cũng đã kịp rút ra bài học xương máu cho mình, tỏ ra khôn ngoan kín cạnh hơn khi đã qúa tin tưởng vào đám cán bộ lãnh đạo xảo quyệt, ngu dốt trong môi trường chính trị gian giảo, đầy thủ đoạn, cạm bẫy ở Việt Nam.
Dù thế nào, sự thật luôn có con đường khách quan, tự nhiên của nó. Lịch sử sẽ làm tròn sứ mệnh khi giao gánh nặng của dân tộc cho họ, và với bản chất chí khí can trường, họ đang gánh vận mệnh dân tộc trên vai mình, không phải là 7 năm, 10 năm, 16 năm như luật rừng của đảng tuyên án mà chỉ còn là năm, hoặc tháng thôi. Ngày mà cộng sản phải đền tội cho những tội ác tày trời đang cận kề. Họ không thể cứ tồn tại bằng cách lừa miếng với dân tộc mãi được. Sức ép của dư luận quốc tế đang dần lớn mạnh, sự chịu đựng của người dân cũng chỉ có giới hạn. Con giun xéo mãi cũng phải quằn, cuộc sống của 87 triệu dân Việt Nam sẽ được điều phối bằng luật nhân quả do trời định đoạt… và mặt trời sẽ mọc lên nơi cuối cùng tăm tối trên mảnh đất không còn độc tài, đảng trị này để đón họ về trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, cộng đồng, vợ con và bạn hữu cả trong và ngoài nước.
Ngày ấy, ngày ấy sẽ không xa và những con người vì nước vì dân sẽ là người chiến thắng.
Sacramento 19/12/2011
TKTT
Nghe ca khúc mới: Anh là vầng dương Độc lập – Tự do
Nghe bài hát “Cù Huy Hà Vũ – người trí thức kiên trung” Nhạc và lời : Nguyễn Văn Chính(Nguyễn Chính)
|
Cảm nghĩ về cuộc họp mặt kỷ niệm Phong trào Đấu tranh của Thanh niên-Sinh viên-Học sinh Sài gòn (1)
=======================================
Sông lở, núi trôi, em nghiêng ngả
Nát nhàu bụi bặm bánh xe qua.
KẺ LẠ thu mình làm KẺ LẠ
Chiếc mũ, chiếc khăn làm MẶT NẠ
Ta như ngựa đã đóng móng,
Và che bờm, rong ruổi với đường xa.
( KẺ LẠ CỦA HOÀNG HÔN – Thơ Nguyễn Kim Ngân)
Phát biểu nội dung thật nhạt nhẽo
Rõ tâm địa lũ chuột loài mèo
Dạ tiệc thum thủm mùi hơi lạ
Cảnh canh giữ cẩn mật nghặt nghèo
Đúng nhiễu nhương vào Thời Đồ đểu
Vô liêm sỉ còn ăn nhậu ăn theo !
Miếng ăn đúng quả là miếng nhục!
Còn chút Lương tâm Lương tri lèo bèo
Bay tự trói mình cúi xin tạ tội
Trước trại phục hồi nhân phẩm lũ lợn beo
Xin thế chỗ cho Bùi Minh Hằng ngạo nghễ
Trọn đời bay sống ô nhục như đỉa heo !
*
Chúng tự hỏi Mẹ Bàn Cờ vắng mặt dần
Mẹ đã lật mặt thật lũ phản bội vong ân
Chúng nay tham nhũng móc ngoặc bán Nước
Chúng mỏ đỏ tim đen thẻ đỏ hại Dân
Chúng lũ ôm chân Việt gian lại ôm đ…ít KHỰA
Chúng có còn gì bàn giao Thế hệ Trẻ dấn thân…
Thực khách còn Lương tâm hương vị đắng
Dạ yến linh đình rút từ thuế nặng Lương Dân
*
Mẹ Bàn Cờ chúng giết ngầm sau Giải phóng
Cơm bo bo quá tảo tần đời Mẹ tiêu vong
Núp nơi mô Nhạc Nô Trần Long Ẩn
Đồng Lúa Reo thành sân golf tráng hoành
Văn công Tôn Thất Lập từ ấy cúi đầu lưng cong !
Từ Đồng Hoang từ tay Ca Nô Miên Đức Thắng
Hắn vừa chui ĐứT về sau « nằm vùng » lưu vong ! ….
Không Ai Ngăn Nổi Lời Ca nghe mà thảm
Nhạc nô La Hữu Vang ngậm miệng thế là xong
Dậy Mà Đi trí ngu hải ngoại trí ngủ trong Nước vẫn ngủ
Sau yến tiệc vỗ tay khen Vua Hề TRIẾT vô song !
Được tí rượu thừa chút yến Đảng bố thí
Xưa được Tự do hùng hổ đăng đàn diễn thuyết lòng vòng
Nay cúi đầu rụt cổ trước nỗi đau đồng bào đồng loại
Cúi mặt ăn mày quá khứ nhậu yến tiệc cho xong !
Đâu rồi cái « nụ cười » năm xưa Võ Thị Thắng ? ? ?
Anh Thư Đỗ Minh Hạnh đang nằm ngục …có biết không ? ? ?
Rõ tủi nhục kỷ niệm Ăn mừng Quá khứ
Cũng chỉ là kỷ niệm Ăn mày Quá khứ lũ lưu manh ! ….
TRIỆU LƯƠNG DÂN
1, Cuộc họp mặt kỷ niệm Phong trào Đấu tranh của Thanh niên-Sinh viên-Học sinh Sài gòn được tổ chức tối 29-12-2011 tại Nhà hàng Đông Hồ 3, đường Lê Hồng Phong do Bọn ăn cơm QUỐC GIA thờ ma Cộng Sản : Trần Xuân Tiến Hạ Đình Nguyên, Nguyễn Đình Đầu, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Tiêu Dao Bảo Cự ….từng được Luật pháp tôn trọng HIẾN PHÁP của Miền Nam xưa bảo vệ biểu tình mà bọn này LẠM DỤNG !….
Tuyết Paris – Mưa Sài Gòn – Mưa Hà Nội
===========================
Trên con đường mang tên Sài Gòn (1) giữa Paris
Anh gọi thầm Sài Gòn
Sài Gòn thành phố mất tên của chúng mình …
Tuyết Paris trên đường Sài Gòn giữa Trái tim Nước Pháp
Sao nhớ thương nhớ quá Em ơi Sài Gòn
Nhớ mưa vội Sài Gòn hôm nao dìu bước chân em đến Góc nhỏ Văn Khoa
Mưa bất chợt mưa cuốn trôi bụi bặm Mùa Hè Đỏ Lửa
Qua phố Duy Tân Trường Luật lá me bay
Qua Nhà Thờ Đức Bà bào công viên Bệnh viện Grall
Em bảo nơi đây Nhà Thương nơi chúng mình thương nhau
Ôi Tuyết Paris sao Tâm tang trắng Tình xưa …
Anh gọi thầm Mưa Sài Gòn
Anh nhớ gió mùa hè thoảng hương tóc em ngày ấy
Ôi Tuyết Paris sao Tâm tang trắng Tình xưa …
Nhớ vạt áo dài xanh da trời Trường Nữ trung học Hồng Đức Đà Nẵng
Thương tà áo trắng Văn Khoa Sài Gòn vĩnh hằng
Vì ngàn Hoa Tuyết Paris sao quá não lòng
Thôi hết rồi Phố Tự Do dưới vùng trời Sài Gòn phóng khoáng
Em nơi đâu hỡi trời Đất Mỹ hỡi Mối Tình Đầu
Tiểu bang Hoa Thịnh Đốn hay Phố Sài Gòn Nhỏ bang Cali ? ?
Mỗi ngày đi làm qua đường mang tên Sài Gòn giữa Paris
Ngang qua Trung tâm Hội nghị Quốc tế nơi Hòa đàm Ba Lê
Anh gọi thầm Sài Gòn thành phố mất tên
Tuyết Paris đường Sài Gòn giữa Trái tim Nước Pháp
Sao nhớ thương nhớ quá Em ơi Sài Gòn
Anh gọi thầm Sài Gòn thành phố mất tên
Như em kể :
Bố em đi giữa Nắng Sài Gòn nhớ mưa phùn bay ngõ vắng Hà Nội
Nắng Sài Gòn Bố nhớ mưa Hà Nội
Bố nhớ Người Xưa người em Hồ Gươm bồi hồi
Hiệp Định Genève khiến đau lòng Tháp Rùa
Kẻ Nam Người Bắc cách biệt Sông Bến Hải – Cầu Hiền Lương
Đôi bờ Vĩ tuyến 17 nỗi u hoài Lòng Người tha hương
Anh đang lập lại cuộc đời chuyện tình bố em…Em biết không ?
Mỗi ngày đi làm qua đường mang tên Sài Gòn giữa Paris
Ngang qua Trung tâm Hội nghị Quốc tế (1) nơi Hòa đàm Ba Lê
Anh gọi thầm Sài Gòn thành phố mất tên
Tuyết Paris đường Sài Gòn giữa Trái tim Nước Pháp
Sao nhớ thương nhớ quá Em ơi Sài Gòn
Anh gọi thầm Sài Gòn thành phố mất tên
Đến lạc đường trên phố lân cận Đại Binh đoàn (1) hay Á Căn Đình (1)
Trên lạc lối về anh thầm gọi tên em
Thầm hát ca khúc Chủ Nhật Buồn của chúng mình
Tuyết Paris đường Sài Gòn giữa Trái tim Nước Pháp
Trong trắng như Chuyện Tình mình nguyên trinh .. ..
Nguyễn Hữu Viện
Mùa Giáng Sinh 1984
20, rue Lauriston 75016 Paris
1. Con đường mang tên Sài Gòn giữa Paris Rue de Saigon, 75016 Paris thuộc quận 16 của Paris rất gần KHẢI HOÀN MÔN và cũng gần Tháp Eiffel và gần Đại Lộ đẹp nhất Thế giới Champs-Elysées và Đại Lộ Kléber có Trung tâm Hội nghị Quốc tế Centre des Conférences Internationales thuộc Bộ Ngoại giao Pháp nơi Hòa đàm Ba Lê diễn ra từ 1968 đến 1973 kết thúc Chiến tranh Việt Nam. Con đường mang tên Sài Gòn gần các con phố Á Căn Đình Rue d’Argentine, 75016 Paris hay Đại lộ Đại Binh đoàn Avenue de la Grande Armée, 75016 Paris
Không ngờ Trần khải thanh Thủy là nử nhi lại cùng họ cùng tuổi với mình và quan trọng hơn nửa là có cái nhìn về đất nước VN lại rất giống quan điểm như mình, bạn là người việt kiều nử nhi mà đả quan tâm đến chính trị xã hội và nhìn thấu được tim đen của cái nhà nước này rồi, thì đúng là tinh thần bà Trưng bà Triệu của dân tộc đang hồi sinh, đúng như lời bạn nói mặt trời tự do rồi chắc chắn sẽ mọc lên đất nước đã chịu quá nhiều đau khổ này, đó cũng là niềm mong mỏi duy nhất của bao triệu con người đang vùng vẫy trong vòng lưới oan nghiệt của cái gọi là (chủ nghĩa cộng sản hoang tưởng này) mà họ đả lợi dụng để lừa bịp nhân dân
Có quá nhiều điều để nói về cái nhà nước VN hiện nay, nó như một cơ thể sắp sửa bị tan hoại, với vô số các triệu chứng ghê rợn, có những điều ghê rợn đến nổi những người chứng kiến có văn hóa họ không bao giờ dám mở miệng vì họ ngại. Còn đối với các nhà yêu nước có tâm huyết đối với dân tộc với con người thì họ sẳn sàng nói ra sự thật dù hậu quả thì khó lường,
Nhưng ngẩm lại đối với nhà nước này và những nhà lảnh đạo của nhà nước này dù có bao nhiêu tiếng nói đúng đắn như thế nào nữa họ cũng không có khả năng để thay đổi được cái vòng kim cô oan nghiệt đả cột chặt 85 triệu con người hiện nay được, vì sao ? vì đó là quyền lợi sống còn của một tập thể những con người đang cai trị đất nước này không một cá nhân nào đủ bản lảnh để có thể gióng lên tiếng nói tự do bình đẳng dân chủ thật sự cho dân tộc được, mà ở đây chỉ có thứ tự do bình đẳng dân chủ theo một chủ nghĩa vô hình hoang tưởng nào đặt ra mà thôi, sở dỉ tôi nói chủ nghĩa vô hình vì ở VN hiện nay không biết nhà nước đang áp dụng thứ chủ nghĩa gì, chỉ nghe họ rêu rao là định hướng XHCN nhưng chắc chắn đó chỉ là cách nói ngụy biện để xoa dịu dư luận thôi vì hiện nay ở VN không thấy có gì gọi là định hướng CNXH cả, Một đất nước mà danh không chánh thì ngôn làm sao thuận được và đó cũng là mầm móng của bao vấn đề dở khóc dở cười hiện nay đối với dân tộc VN
Từ 4000 năm lịch sử của đất nước đến nay có lẽ thời đại này là thời đại mà người dân bị mâu thuẫn, phân hóa và hoang mang hơn bao giờ hết, vì hiến pháp không rỏ ràng luật pháp thì manh ai nấy xử, mạnh được yếu thua, rất nhiều lảnh vực, giống như cảnh giao thông trên đường phố của VN hiện nay, lộn xà ngầu khôn nhờ dại chịu chỉ có dân nhgèo và người lương thiện là lảnh đủ. Tiếng nói của người chân chính có lương tâm thì bị trù dập hoặc bị đàn áp giam cầm
Chắc chắn VN sẽ không bao giờ giải quyết được những căn bệnh trên nếu tình trạng độc đảng cứ kéo dài, nhưng đó lại là điều mà những nhà lảnh đạo VN không bao giờ muốn, như vậy là họ bất chấp tất cả để đảng được tồn tại, dù có đánh đổi điều gì đi nữa, chúng ta cũng dư biết là trong quá khứ họ đả từng gặp nhiều khó khăn bội phần nhưng họ vẩn bất chấp tất cả đúng như lời của một cán bộ công an đả nói với Nguyễn tiến Trung (Việt Nam chỉ có một đảng cộng sản thôi, điều 4 hiến pháp đã quy định rõ rồi, dẫu có là 4 tấm ván trong chiếc quan tài định mệnh chôn chặt tương lai của 87 triệu người dân bên trong đi chăng nữa cũng phải chịu. Mày đòi đa nguyên đa đảng, đòi thành lập “tập hợp thanh niên dân chủ”, đòi làm đảng viên đảng tự do dân chủ đối lập à? Đừng mơ hão nghe con, xứ mù thằng chột làm vua, mày lại cậy sáng mắt thì nhiệm vụ của những kẻ độc tài, độc đảng, phát xít, sát nhân chúng tao là phải chọc mù mắt mày, để không còn ai dám theo gương sáng của mày, bỏ ra ngoài quan tài chủ nghĩa xã hội của độc đảng chúng tao nữa, để chúng tao còn tiếp tục lừa bịp, cướp bóc, nuốt chửng tài nguyên thiên nhiên cũng như tương lai dân tộc này mãi mãi.”) Như vậy là việc đòi hỏi dân chủ của những nhà yêu nước lương tâm hiện nay chỉ là việc đòi hỏi hảo huyền khó có thể thành hiện thực được, nó chỉ gây bất lợi là làm tiêu hao một lực lượng lớn các nhà yêu nước ưu tú của đất nước thôi. Theo tôi cách tốt nhất là chúng ta nên nhẩn nại chờ cơ hội cho những mâu thuẫn trong nội tại của đảng cộng sản xảy ra vì chắc chắn trong tương lai gần họ sẽ phải cải cách đảng theo hướng bảo thủ và những xung đột giữa 2 khuynh hướng trong đảng hiện nay chắc chắn phải xảy ra, hơn nữa với tình hình kinh tế xã hội hiện nay ở VN chắc chắn trong tương lai gần sẽ có nhiều biến động lớn
Điều quan trong hơn hết của các nhà yêu nước là nên tin tưởng vào chính nghĩa của tiền đồ dân tộc cái gì hợp với lòng dân thì cái đó sẽ thắng cái gì ngược lại với lòng dân với bản chất con người thì cái đó ắt sẽ bị hủy diệt, gương của Liên Xô và các nước Đông Âu, Bắc Phi vẩn còn nguyên giá trị trước mắt chúng ta
Thằng NGUYỄN TẤN DŨNG không đáng xách dép cho Anh Hùng Trần Anh Kim !….
Anh Hùng Trần Anh Kim Thời chống Tàu – Tù nhân Lương tâm vì Dân chủ
========================================================
Thân tặng Tù nhân Lương tâm bất khuất đang trong tù ngục Cộng sản vì Dân chủ và Tự do của Tổ Quốc Việt Nam ….
Anh trọn đời vì Nước vì Dân
Ý thức viễn kiến trằn trọc trở trăn
Bất khuất chấp nhận mất Tất cả
Niềm tin sắt đá như Bảo kiếm trần
Hiên ngang bước vào ngưỡng tù ngục
Làm Tấm gương cao Vệ Quốc quân
Giữa Mùa Giáng Sinh trân trọng nhớ
Tù nhân Lương tâm bạt ngàn Xuân
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Gần 36 Năm sau , Giáng Sinh 2011 nghe lại White Christmas Giáng Sinh Trắng từng là Nhạc hiệu kết thúc Chiến tranh Việt Nam
=====================================================
White Christmas Giáng Sinh Trắng là một trong những bài hát về Giáng sinh nổi tiếng và phổ biến nhất, từng được chọn là nhạc nền trong bộ phim Holiday Inn Quán trọ vào kỳ nghỉ với sự tham gia của Bing Crosby.
Ca từ của White Christmas gây xúc động mạnh mẽ, đặc biệt là với những người lính và gia đình của họ trong Thế chiến 2.
Đĩa đơn Giáng sinh bán chạy nhất: đó là đĩa White Christmas Giáng Sinh Trắng của Bing Crosby, bán được 100 triệu đĩa trên toàn thế giới kể từ khi ra mắt năm 1942.
Mỗi khi đông về… mùa Đông đã về và mùa Giáng sinh đang tới gần. Những bài hát, album có chủ đề về Christmas, Giáng sinh, năm mới sẽ thật hợp để lắng nghe lúc này.
Những album giới thiệu sau đây cho bạn những bài hát hay nhất về Giáng sinh do những nghệ sĩ nổi tiếng trình bày. Có những album ra đời đến từ thập niên 40 nhưng vấn rất được yêu thích như Bing Crosby và nhạc phẩm White Christmas – Giáng sinh trắng từ đầu những năm 40 nhưng vẫn là bài hát được yêu thích nhất báo tin mùa Noel đã về. Ca khúc White Christmas Giáng Sinh Trắng hay nhất, bán chạy trên 100 triệu bản quy mô toàn cầu kể từ năm 1942
Anh đang mơ về một Giáng Sinh Trắng
Như bao Mùa Giáng Sinh anh đã trải qua
Có tuyết rơi bao phủ lấp lánh ngọn cây
Và trẻ em lắng nghe tiếng chuông xe trượt tuyết đi trong tuyết
Anh đang mơ về một Giáng Sinh trắng
Có thiệp Giáng Sinh anh viết
Viết tặng người thân chúc vui tươi
Và chúc tất cả những Giáng Sinh sau sẽ phủ đầy tuyết trắng
I’m dreaming of a white Christmas
Just like the ones I used to know
Where the treetops glisten,
and children listen
To hear sleigh bells in the snow
I’m dreaming of a white Christmas
With every Christmas card I write
May your days be merry and bright
And may all your Christmases be white
Lời ca tiếng nhạc của bài White Christmas đã làm nức lòng những người lính chiến đấu trong trận Thế Chiến thứ 2 mơ ngày về đoàn tụ với gia đình.
Ca khúc White Christmas Giáng Sinh Trắng hay nhất của Irving Berlin viết năm 1940. Bản nhạc đã trở thành bất hủ và được sử dụng nhiều nhất khi nói đến nhạc Giáng Sinh.
Bản nhạc được Bing Crosby trình bày và thâu thanh năm 1942, đệm nhạc bởi dàn nhạc Scott Trotter và hát phụ bởi bởi các ca sĩ của Ken Darby Singers. Bài hát sau đó được làm thành phim và cũng do Bing Crosby đóng.
Cuốn phim kinh điển này được trình chiếu vào năm 1954 và bài hát của phim mang tên White Chrismas đã giành được giải thưởng Oscar cho bài hát nền hay nhất. Giai điệu bài hát White Chrismas đã vượt ra khỏi bộ phim đó và sống mãi với thời gian cho đến nay. Ngày nay, White Chrismas là bài hát Giáng Sinh nổi tiếng nhất và phổ biến nhất trên toàn thế giới.
Ca khúc White Christmas Giáng Sinh Trắng đã được dùng làm mật hiệu cho người Mỹ rút khỏi VN những ngày cuối tháng 4 năm 1975.
Ngày ấy, những người Mỹ được dặn dò thường trực đón nghe các đài phát thanh quân sự Mỹ và chờ nghe mật hiệu
“The temperature in Saigon is 112 degrees and rising Nhiệt độ ở Sàigòn bây giờ là 40 độ và đang tăng lên”.
Tiếp theo là bài I’m Dreaming of a White Christmas do Bing Crosby hát.
Loạt mật lệnh này được truyền đi 15 phút một lần.
Đó là thông điệp kêu gọi người lính Mỹ trở về nhà nhưng báo hiệu cho người lính và dân chúng Việt Nam mất nhà mất Nước kể từ đó.
Chiến dịch Frequent Wind Cơn gió thường lệ sau đó đã di tản hết những người Mỹ còn kẹt lại ở Sài Gòn, giã từ một cuộc chiến mà họ không khống chế được và một dân tộc mà họ không bao giờ hiểu được.
Kể từ ngày đó, những người VN còn kẹt lại bắt đầu một cuộc sống đen tối dưới bạo quyền
Giáng Sinh Trắng là hiện tượng thời tiết đặc trưng của các nước Bắc Mỹ trong mùa Giáng Sinh . Những vùng này do thời tiết rất lạnh nên tuyết rơi dày đặc phủ kín toàn bộ không gian bằng một màu trắng xóa vào đúng vào ngày Giáng Sinh .
Một địa danh chỉ đạt được điều kiện Giáng Sinh Trắng đích thực nếu trong 24 tiếng đồng hồ của ngày 25 tháng 12 có những bông tuyết rơi xuống liên tục không ngừng.
Gia Nã Đại là nơi trải nghiệm tuyệt vời nhất cho những ai muốn ngắm nhìn một Toàn cảnh Giáng Sinh Trắng đích thực trong Vùng Quê Bắc Quebec, Bạch Mã Whitehorse và Yellowknife
Toàn cảnh Giáng Sinh Trắng còn có nơi Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan vùng Bắc Âu hay Tây Bá Lợi Á, Nga
Mùa Giáng Sinh Trắng Cuối Tháng Tư Đen
==============================
Sàigòn Sàigòn đi vào tuần cuối cùng
Nét nhạc lời ca sao mông lung
Mùa Giáng Sinh Trắng (1)
Mùa Giáng Sinh Trắng
Hoa tuyết không hòa cùng mưa chớm xuân
* * *
Sàigòn Sàigòn hồi chuông nguyện cuối cùng
Tiếng máy bay trực thăng xé lòng lên thẳng
Phố Tự Do dập dềnh bập bềnh
Lá me ngừng đổ phố Duy Tân
Nhà Thờ Đức Bà bao thánh lễ ân cần
Chuông đồng hồ điểm giờ Nhà Bưu điện
Biệt ly giã từ trong cơn hoan mê triền miên
* * *
Sàigòn Sàigòn chương trình Dạ Lan tắt đã bao đêm
Đài phát thanh quân đội Mỹ trong khi chờ tin giờ chót
Giọng ca Bing Crosby trầm buồn
Như bạc vàng tràn trên miệng ly rượu đắng đêm nay
«Anh đang mộng mơ một Mùa Giáng Sinh Trắng .. »
Mùa Giáng Sinh Trắng bất thường
Mùa Giáng Sinh Trắng thất thường .. trong đêm trắng cuối cùng cuối Tháng Tư đen
Giọng Bing Crosby hoài cảm luyến tiếc
truyền cảm vô bờ
trầm buồn não nuột
Như tín hiệu tâm điện đồ người bệnh giờ phút cuối cùng ..
Mùa Giáng Sinh Trắng
Mùa Giáng Sinh Trắng đêm trắng cuối cùng cuối Tháng Tư đen
* * *
Sàigòn Sàigòn bắt đầu giờ chiến dịch
«Cơn gió thường ngày» (2) mang tận ngoài đại dương
Bao khuôn mặt ân tình thân thương
Giây phút chia ly từ biệt đoạn trường
Sàigòn Hòn Ngọc Viễn Đông
Anh gọi thầm áp hình bóng em lần cuối cùng vào lồng ngực trái
Sàigòn ơi ! Cảm xúc hợp tan đôi mắt chứng nhân
* * *
Sàigòn giữa biên cương thời gian
Sàigòn Sàigòn vào buổi hoàng hôn hay rạng đông ??
Sàigòn Hòn Ngọc Viễn Đông
Giữa đôi bờ giọt lệ nụ cười
Người thân yêu vừa ra đi bên lở ..
Người thân tình sắp trở về bên bồi ..
Anh có còn hay đã mất em ??
Tháng Tư hồng hay Tháng Tư đen ???
* * *
Em khuất dần chân mây
Trên boong tàu Hạm đội Bảy ngoài khơi
Hàng không mẫu hạm Midway
Hay tàu sân bay Okinawa ?? (3)
Trực chỉ Quần đảo Guam
Bầy cá mập đen trên không đến từ đấy ác hàm muốn ngoạm ..
Em khuất dần trời mây cõi tạm
Một thoáng thanh bình quyện khói chiều lam
* * *
Sàigòn vừa lật sang trang
Em trời viễn phương miền đất hứa lưu đày ..
Anh buồn vui lẫn lộn ..
quê hương lại vừa tròn vẹn nơi đây ..
Để tưởng nhớ & tưởng niệm 30/4/1975
Nguyễn Hữu Viện
(1). Mùa Giáng Sinh Trắng – White Christmas: bản «Giáng Sinh Trắng « do Bing Crosby hát. Nam danh ca tài tử Crosby đã bán ra trên 400 triệu dĩa, nhưng trong tất cả giai điệu vẫn bất tử là ca khúc : «White Christmas» với tổng số dĩa bán trên 100 triệu bản. Trên các chiến trường Thế chiến thứ Hai nơi chiến binh Mỹ xem «White Christmas» là quốc ca thời chiến.
(2). Chiến dịch «Cơn gió thường ngày» – Operation Frequent Wind : Bắt đầu lúc 11 giờ 08 phút ngày 29 tháng 4, người Mỹ bắt đầu kế hoạch di tản.
(3). Hàng không mẫu hạm Midway và Okinawa : các hàng không mẫu hạm Hancock, Okinawa và Midway chờ đợi ngoài khơi Việt Nam. Lực lượng này tập trung 81 trực thăng được các máy bay của lực lượng đặc nhiệm 77 yễm trợ. Chiến dịch « Frequent Wind », tên đặt cho kế hoạch 4, bắt đầu lúc 11 giờ 08 phút ngày 29 tháng 4. Cuộc di tản từ mái các tòa cao ốc dự định chấm dứt vào khoảng 18 giờ 30 cùng ngày, nhưng ở tòa đại sứ Mỹ, cuộc di tản đã kéo dài đến 4 giờ 30 sáng ngày 30 tháng 4.
Giáng sinh trắng không phải là dạng thời tiết hiển nhiên của mùa đông Mỹ, mùa đông Giáng sinh trắng đòi hỏi phải có tuyết rơi nhiều hơn và trắng hơn.
Hãy để cho tuyết rơi ! không chỉ là mong muốn của đám trẻ em mà còn cả những người lớn – như một hy vọng điềm lành cho năm mới.
Giáng sinh trắng trở thành đĩa đơn bán chạy vượt thời gian, nó đứng đầu bảng tổng sắp trong suốt 11 tuần lễ liền của năm 1942 một cách đáng kinh ngạc, cuối cùng thì nhạc phẩm này đoạt giải Academy Award cho bài hát hay nhất năm 1942.
Giáng sinh trắng đã trở nên nổi tiếng hơn khi thế giới bước vào cuộc chiến tranh thế giới II , bài hát của hòa bình và ước ao về những-thứ-chúng-ta-đã-biết, đã giúp mọi người có thể có một chút lạc quan vào những ngày tháng đen tối nhất của cuộc đại chiến.
The sun is shining
The grass is green
The orange and palm trees sway…
là những không gian gần gũi của yên bình, mặt trời sáng-cỏ xanh-cam vàng và cây cọ lắc lư trở thành những biểu tượng cần thiết, giúp người ta có thể tìm thấy những khoảnh khắc thăng bằng giữa máu lửa, bom đạn của WW II. Bởi:
I’ve never seen such a day… Điều đó có thể mãi là một ước mơ.
Khi đi biểu diễn ở bất cứ nơi nào cho quân đội trong suốt WW II, Bing luôn được yêu cầu hát bản White Christmas. Giáng sinh trắng đã làm rơi lệ các chiến binh. Mọi người đều muốn thưởng thức những cảm giác an bình, dù chỉ trong vài khoảnh khắc, tạm quên đi cái ác liệt của chiến tranh trong thực tại.
Giáng sinh trắng ngay Chớm Hè
Bởi tính cách lịch sử của nó, khá nhiều người Việt biết đến White Christmas, mặc dù có khi đêm Noel đối với họ chỉ đơn giản chỉ là một nghi lễ tôn giáo. Tất cả không dễ dàng đi vào quên lãng, một khi nhiều chuyện là niềm vui của người này nhưng là một cơn ác mộng của người kia… Có câu chuyện được kể từ một người sĩ quan trẻ rằng…
Loạt phát sóng này được truyền đi 15 phút một lần, White Christmas được dùng làm âm vang báo sự kết thúc chiến tranh Việt Nam. Khi giọng hát đắm say lòng người của Bing Crosby cất lên, âm thanh gào thét điên cuồng của cánh máy bay trực thăng trên nóc tòa Đại sứ Mỹ cũng hòa vang…
Buổi trưa hôm đó, giọng người phát thanh viên bình thản về bản tin thời tiết: “Bây giờ là 105 độ và nhiệt độ đang tăng lên”, … sau đó chính là bản White Christmas với giọng ca nồng nàn của Bing Crosby.
Lúc ấy, thì không biết có ai mơ mộng giống Bing Crosby không…
Người ta chỉ nghe tiếng gầm rú của… 81 chiếc trực thăng được các máy bay của lực lượng đặc nhiệm 77 yểm trợ cấp tốc bay từ Thái bình Dương vào đất liền, chiến dịch Cơn gió thường lệ Frequent Wind bắt đầu.
Lúc ấy là đúng 11 giờ 08 phút ngày 29 tháng 4 năm 1975.
Nghe hết bản nhạc Mùa Giáng Sinh Trắng White Christmas này hôm nay nhớ tới NHẠC HIỆU lúc ấy là đúng 11 giờ 08 phút ngày 29 tháng 4 năm 1975
Bản nhạc Mùa Giáng Sinh Trắng White Christmas vừa hết để lại day dứt miên man, mơ màng và mơ mộng kỳ vọng bắt gặp một bài hát nào đó làm mật hiệu cho Đồng bào trong Nước nổi dậy và Đồng hương khắp thế giới đổ về lật đổ một cỗ máy độc tài tham nhũng bán Nước hại Dân đã tàn phá Tổ Quốc Việt Nam từ lâu nay…..
Nguyễn Hữu Viện tổng hợp và biên soạn …
Mùa Giáng Sinh 2011 yên bình đầu tiên …
======================
Rồi Mùa Giáng Sinh theo Gió Bấc về
Mùa Chúa giáng trần tin yêu năm nay đang về
Mùa Giáng Sinh bác ái bao dung đang đến lần đầu
Với Hoa Tuyết luân vũ trên Sông Seine khói sương
Khói sông Cố Hương … Sương khói Hồ Gươm…
Một Chủ nhật vui buồn Giáng Sinh yên bình đầu tiên
Một Chủ nhật yêu Nước lại về bên Quê Hương Cố Hương …
Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên
Mùa Giáng Sinh thứ 60 yên bình đầu tiên trong đời mình
Rồi Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên theo Hoa Tuyết về
Người tha hương tha hương nhìn về Quê Hương nay thành Cố Hương
Mùa Giáng Sinh yên bình mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Giọt lệ nụ cười Mẹ Việt Nam như bếp lửa sưởi ấm đàn con lưu vong lưu đày
Giọt lệ nụ cười Mẹ Việt Nam như bếp lửa sưởi ấm
Tù nhân Lương Tâm đang trong Nhà tù nhỏ
Giọt lệ nụ cười Mẹ Việt Nam như bếp lửa sưởi ấm
Bao triệu Người con yêu quý của Mẹ Việt Nam đang trong Nhà tù Lớn
Rồi Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên theo Hoa Tuyết về
Niềm vui phút giây như Hoa Xuyên Tuyết đâm băng địa băng sơn
Ôi giờ phút này nhớ Quê Hương nay thành Cố Hương làm sao
Trong Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên
Ôi khoảnh khắc đêm ấy trong tay em đầu tiên
Trước Nhà Thờ Đức Bà Sài Gòn Thánh lễ vòng tay êm ấm dịu hiền
Chúng mình người ngoại đạo trong Mùa Giáng Sinh yên bình
Một Chuyện Tình êm ấm thiên duyên
Từ ấy anh biết yêu Sài Gòn hồng son
Từ ấy em biết yêu anh – anh biết yêu em lần đầu tiên
Sài Gòn ! Sài Gòn ! Hồi chuông nguyện Giáo đường
Từ ấy chúng mình biết yêu người biết yêu Quê Hương
Nay trời Mỹ trời Tây Quê Hương nay thành Cố Hương
Giờ dặt dìu Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên đang theo Hoa Tuyết về
Mùa Chúa chào đời Mùa Bác ái Bao dung đang về
Nhớ Mùa Đông mơ ước năm ấy
Đêm Thánh lễ cuối cùng trên Quê Hương nay thành Cố Hương
Ôi khoảnh khắc đêm ấy trong tay em đầu tiên
Trước Nhà Thờ Đức Bà Sài Gòn Thánh lễ vòng tay êm ấm dịu hiền
Chúng mình người ngoại đạo trong Mùa Giáng Sinh yên bình
Một Chuyện Tình êm ấm thiên duyên
Từ ấy anh biết yêu Sài Gòn hồng son
Từ ấy em biết yêu anh – anh biết yêu em lần đầu tiên
Sài Gòn ! Sài Gòn ! Hồi chuông nguyện Giáo đường
Từ ấy chúng mình biết yêu người biết yêu Quê Hương
Nay trời Mỹ trời Tây Quê Hương nay thành Cố Hương
Rồi Mùa Giáng Sinh theo Gió Bấc về bên Cố Hương Hồ Gươm…
Mùa Chúa giáng trần tin yêu năm nay đang về
Dù còn bao Người con yêu quý của Mẹ Việt Nam
Hàng trăm Tù nhân Lương Tâm đang trong Nhà tù nhỏ
Dù còn bao triệu Người con yêu quý của Mẹ Việt Nam đang trong Nhà tù Lớn
Mùa Giáng Sinh bác ái bao dung đang đến lần đầu
Với Hoa Tuyết luân vũ trên Sông Seine khói sương
Khói sông Cố Hương … Sương khói Hồ Gươm…
Một Chủ nhật vui buồn Giáng Sinh yên bình đầu tiên
Một Chủ nhật yêu Nước lại về bên Quê Hương Cố Hương …
Mùa Giáng Sinh yên bình đầu tiên
Mùa Giáng Sinh thứ 60 yên bình đầu tiên trong đời mình …
Nguyễn Hữu Viện
Xin Chúc Mừng Giáng Sinh và Năm Mới đến với các Tù nhân Lương Tâm mọi điều tốt đẹp .
o0o
Collapse Expand Xin các bạn tiếp tay
Ðảng và nhà nước csVN đang thương lượng, cầu viện chính phủ Mỹ về vấn đề biển Đông . Nhân thời điểm này kính mong các bạn hãy giúp phổ biến và gửi gấp đến Bộ Ngọai Giao Mỹ lá thư này.
Nội dung lá thư yêu cầu Bộ Ngọai Giao Mỹ đặt điều kiện thả các tù nhân lương tâm, các bloggers, các người yêu nước ra, trước khi họ tiến tới thảo thuận về vấn đề biển Đông .Một ngày trong tù bằng cả thiên thu . Hãy góp 1 tay để bênh vực các anh chị em yêu nước của chúng ta !Cám ơn các bạn nhiều !
o0o
Thư gởi cho Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ
To Whom It May Concern, We, a group of Vietnamese bloggers and democracy activists, would like to thank the Secretary of States Hillary Clinton, Representative Loretta Sanchez and all other congress members who have helped in the rescue of Writer Tran Khai Thanh Thuy from the cruel prison of Vietnam and allowed her to be a refugee in the United States. She has suffered a lot physically, emotionally, and mentally from the harassment and abuses of the government of Vietnam and we are so happy to hear that she is now free and safe.
However, many more patriotic Vietnamese citizens and democracy activists still are in prisons. They are:
– Cau Huu Nguyen (prisoner of conscience)
– Thuc Duy Huynh Tran (engineer and entrepreneur)
– Trung Tien Nguyen (master in computer science)
– Dinh Cong Le (attorney)
– Long Thang Le (entrepreneur)
– Hoang Minh Pham (math professor with French citizenship)
– Hai Thanh Phan (blogger Anh Ba Saigon)
– Hai Van Nguyen (blogger Dieu Cay)
– Chuong Huy Doan (labor rights activist)
– Hanh Minh Thi Do (labor rights activist)
– Hung Quoc Hoang Nguyen (labor rights activist)
– Dr. Vu Ha Huy Cu (attorney)
– Hoi Duc Vi (a former Communist Party member who had seceded)
– Khai Kim Duong (pastor)
– Nghien Thanh Pham (democracy activist)
– Nghia Xuan Nguyen (writer)
– Duc Minh Truong (journalist)We would like to request the U.S. State Department put Vietnamback on the CPC list (Countries with Particular Concerns) until the government of Vietnam
commit to implement international agreements to respect human rights.
We also urge you to call on the Government of Vietnam to release immediately and unconditionally all bloggers, all prisoners of conscience, all the dissidents and other peaceful democracy activists . The Government of Vietnam must
respect human rights and international laws.We thank you for your attention and support.
Respectfully,
A group of Vietnamese bloggers and democracy activists.
o0o
Đây là các websites và địa chỉ để các bạn gởi thư này đi :
1/ Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ :
Main address:
U.S. Department of State 2201 C Street NW Washington, DC 20520
Điền online ở đây :http://contact-us.state.gov/cg…
2/ Tìm dân biểu nơi bạn ở :
http://www.house.gov/represent…
3/ Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam :
Email : hanoiac@state.govshow more show less
Xin nhín chút thì giờ: Hãy góp 1 tay để bênh vực các anh chị em yêu nước của chúng ta ! Cám ơn các bạn nhiều !
Đêm Giáng Sinh 2010
================
Thân tặng tất cả Tù nhân Lương tâm : Đỗ Thị Minh Hạnh, Linh mục Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Hòang Hải, Phạm Thanh Nghiên, Bùi Thị Minh Hằng, Trần Hùynh Duy Thức, Cù Huy Hà Vũ…..và tất cả Tù nhân Lương tâm vô danh khác
với tất cả lòng tri ân của người viết ….
Tuần Giáng Sinh 2011
Màn Đêm Giáng Sinh buông dần
Trên Thành phố Chim Câu (1) yên bình
Hoa Tuyết trắng nhè nhẹ rơi vào U Minh
Paris chìm theo trong đêm tối băng giá
Mọi người về nhà – phố nên hoang vắng lặng
Kỷ niệm Ngày Đấng Cứu Thế chào đời
Cứu chuộc tội lỗi cho Loài người
Chờ đón khoảnh khắc giây phút thiêng liêng
Nhớ những người thân yêu đanh lưu sinh
Nơi những góc trời dấu yêu: Hà Nội – Sài Gòn
Montréal, Quê Bắc – Sài Gòn Nhỏ – Cali, Thung lũng Hoa Vàng
Nhớ bạn bè đồng hương miền Tây Bắc Hoa Kỳ
Seattle – Chicago – Minesota
Đêm này chìm trong bão tuyết
* *
Đêm Giáng Sinh – Đêm Chúa giánh trần
Đêm đoàn tụ bên nhau quanh người thân
Đêm nay là Đêm Trở về Đêm Đoàn tụ
Đêm tìm về với chính mình
Trong giao thoa U & Minh
Dù xa nhau cũng tìm về trong tâm tưởng
Cũng cố trở về bên nhau trong đêm Giáng Sinh
Hạnh phúc trở về Mái Nhà Xưa thân yêu của mình
Thế nhưng còn tâm hồn lãng tử luân lạc trên dặm đường dài
Thậm chí còn vong hồn ra đi và tìm về mà không bao giờ đến bến
Không có bên người thân
Đêm Giáng Sinh yên lặng an bình
Đêm Thánh Vô cùng – Đêm Chúa bao dung
Âm vang nhân bản nhạc âm điệp điệp trùng trùng
Trong tâm can Người ngoại đạo như tôi
Đêm thánh vô cùng
Giây phút tưng bừng
Đất với trời se chữ đồng
Âm thanh Thánh khúc ca
Đêm Thánh vô cùng
Tràn lan tâm hồn nhẹ nhàng
Bóng tối và Ánh sáng đan bện lạ lùng
*
Một Vì Sao đã chào đời !
Đúng đêm nay 2010 năm trước
Mang Sứ mệnh cứu chuộc tội lỗi con người
Đêm Paris xuống dần
Chìm sâu vào suy tưởng yên lặng
Đêm Đông lạnh băng
Chúa Sinh Ra Đời
Ngài mang đến cho Trần gian điên dại này Ánh Sáng
Ngoài kia tuyết rơi
« Nguyện cầu xin Chúa Thiên đàng
Phù hộ Tấm lòng Tù nhân Lương tâm hiên ngang
Vô danh – hữu danh trong Hỏa ngục địa đàng trần gian
Vì Nước vì Dân hiến dâng quên mình
Canh khuya Giáng sinh trong chốn xà lim ngục tù cơ hàn
Một Lòng thủy chung với Tổ Quốc trọn Tâm can … »
Nguyễn Hữu Viện
(1) La Ville de Colombes – Thành phố Chim Câu