Một chút lạc quan nhìn từ vụ Cù Huy Hà Vũ

Dòng máu anh hùng

Từ khi biết quan tâm đến các vấn đề xã hội tới giờ trong lòng tôi luôn cảm thấy hết sức khâm phục và ngưỡng mộ về khả năng phi thường trong việc giữ liêm sỉ của những người cộng sản thời 30, 40 thế kỷ trước trong những câu chuyện (tôi tin là thật) đã được nghe kể lại hay được đọc ở đâu đó. Ví như chuyện về Chính phủ Việt nam Dân chủ Cộng hòa đã giao toàn bộ số vàng thu được trong tuần lễ vàng cho một mình ông Nguyễn Lương Bằng cất giữ, mà không hề bị xuy xuyển một phân. Chắc chắn những người cộng sản lúc đó đã mang trong mình dòng máu anh hùng của dân tộc Việt – một dân tộc đã nhiều lần tự phá bỏ nhà cửa để chỉ mong đổi lấy hai chữ “độc lập”. Sự anh hùng ở đây không chỉ là dám đương đầu với nhà tù, máy chém của bạo quyền mà còn là lòng khát khao những lý tưởng cao đẹp đến mức khó chịu, coi khinh những nằn nì, hối thúc của dục vọng.

Thế mà chỉ vài chục năm sau, nếu ai nhắc đến sự liêm sỉ của người cộng sản thì chả khác nào giễu cợt cay đắng hoặc có hơn là một nuối tiếc đầy xót xa. Nói theo kiểu dân dã đương thời thì những người cộng sản có quyền ngày nay họ có thể “ăn” mọi thứ của dân từ thóc giống, bờ xôi ruộng mật, thuốc trừ sâu, nhà máy điện, tàu biển, đường xá, cầu cống, trường học, bệnh viện, mộ liệt sỹ, đồ cứu tế cho đến cả rừng núi, biển đảo, biên giới, điểm yếu chiến lược quốc gia và danh dự dân tộc. Thế mà có rất ít người cộng sản thời 30, 40 lên tiếng chống lại tình trạng vô liêm sỉ khủng khiếp đó. Có thể tuổi già đã ảnh hưởng đến chí khí? Dòng máu anh hùng của người cộng sản thời xưa có thật không? Nếu có sao không truyền lại được cho các thế hệ sau? Quá trình di truyền đã bị biến đổi, nhưng chả nhẽ tất cả các gien anh hùng đó đều cùng bị biến dị hết sao? Một sự trùng hợp tự nhiên kỳ lạ? Nhưng, đúng như tôi nghi ngờ, hiện tượng Cù Huy Hà Vũ đã chứng minh dòng máu anh hùng của dân tộc Việt trong tim những người cộng sản thời kỳ 30, 40 vẫn được bảo tồn và truyền được lại cho thế hệ kế tiếp.

Thách thức

Cách thể hiện của Cù Huy Hà Vũ có thể làm nhiều người không thích nhưng nếu nhìn ra thế giới chúng ta sẽ thấy người ta còn phản đối kẻ cầm quyền bằng cả cách kéo một con chó đeo mặt nạ là gương mặt của tổng thống chạy nhông nhông trên đường hay “dí” hình khuôn mặt của tổng thống vào chỗ kín của quí bà. Có thể văn hóa phương Đông chưa quen với những cách phản đối đó (cũng như người Việt đã từng thiếu thiện cảm với cả “áo cài khuy bấm”). Nhưng trong một xã hội đã gọi người dân là “công dân” thì việc người dân bày tỏ công khai sự bất bình đối với chính sách của nhà nước, với người cầm quyền (kẻ làm thuê cho dân) phải được coi là chuyện bình thường, và rất quí nếu vẫn còn ít người bày tỏ. Ý nghĩa hơn nữa là những điều Cù Huy Hà Vũ lên tiếng về các vấn đề xã hội đều thể hiện một tinh thần tôn trọng pháp luật, yêu mến công lý, quyết liệt với cái ác ở mọi cấp độ và tình yêu Tổ quốc nóng bỏng.

Thật là không khôn ngoan khi thách thức bạo quyền với hai bàn tay trắng. Nhưng về bản chất, sự vạch trần các bất công hay cổ động cho các giá trị tiến bộ trong một chế độ độc tài không thể nào tránh được sự suy diễn, có tính bản chất, của những người cầm quyền là “thách thức”, nếu không lảng tránh truy đến tận gốc của bất công và chỉ rõ những điều trọng yếu cần thay đổi để có tiến bộ. Vì nếu người cầm quyền không suy diễn như thế thì họ đã không còn là độc tài nữa và nếu chúng ta không nhận thức được điều đó thì có nghĩa chúng ta đã không hiểu gì về độc tài. Nêu bật gốc rễ của bất công và lật ra những nền tảng cần thay đổi của chế độ chính trị để cho toàn dân biết chính là cái khác giữa những kẻ cầm quyền độc tài, những người còn đắn đo và những người thúc đẩy tiến bộ thực sự. Có nhà độc tài nào lại nói là không muốn mang lại dân chủ, công bằng, văn minh, giàu mạnh cho dân chúng? Có kẻ cầm quyền độc đoán nào mà lại không lớn tiếng kêu gọi chống tham nhũng, bất công, đói nghèo?

Chấp nhận

Nhưng đúng như qui luật muôn đời. Ở đâu mà sự dối trá lên ngôi thì kẻ nói thẳng sẽ phải là tội đồ. Do đó việc Cù Huy Hà Vũ bị truy bức (bôi nhọ, tống vào ngục) không phải là việc kỳ lạ hay khó hiểu. Vấn đề chỉ là ở việc điều đó đã đến sớm hay muộn và mức độ, hình thức của sự truy bức sẽ như thế nào mà thôi. Truy bức người khác ý luôn là bản chất của mọi chế độ độc tài, bất kể người đó là ân nhân, công thần hay thư ký riêng của lãnh tụ. Dù từ tốn hay ý nhị nhưng nếu chạm đến những vấn đề có tính sống còn của quyền lực độc đoán thì khó có thể tránh được sự truy bức của kẻ cầm quyền. Khúc chiết, lịch lãm như Nguyễn Mạnh Tường, mạnh mẽ, cương quyết như Hoàng Minh Chính, chân tình, bộc trực như Nguyễn Hộ hay cẩn trọng, tha thiết như Trần Độ đều không tránh được truy bức, thù ghét cho đến chết (dĩ nhiên chỉ của kẻ cầm quyền độc đoán thôi). Đó là những sự thật khắc nghiệt, xót xa mà những người bị áp bức, muốn tiến bộ cần phải nhận thức rõ. Nói cách khác, muốn có tiến bộ xã hội, con người không có cách nào khác là phải dám đối mặt với cái ác, phải tự dấn thân và trả giá. Nếu tôi không trả giá thì anh sẽ phải trả giá hoặc con cháu chúng ta sẽ phải trả hoặc tất cả sẽ mãi cùng sống kiếp nô lệ-tăm tối về tinh thần, tủi nhục về nhân phẩm.

Để tiến tới một đồng thuận xã hội trong việc chấp nhận cùng trả giá – điều kiện đủ-cho một tiến bộ xã hội bao giờ cũng cần phải có những trả giá (hy sinh) có tính tự phát, đơn lẻ và cô đơn. Xã hội, và thậm chí ngay cả những cá nhân dám trả giá, thường cũng chưa nhìn thấy hết tầm quan trọng của hành động dám trả giá (dường như vô vọng) đó. Nhưng kẻ cầm quyền độc đoán thì không. Đó chính là lý do tại sao những kẻ cầm quyền độc đoán sẵn sàng tìm mọi cách để bôi xấu, cô lập, vùi dập những cá nhân vô cùng bé nhỏ (so với quyền lực khổng lồ) nhưng dám đương đầu vì những khao khát tiến bộ đang thôi thúc trong nội tâm của họ. Nhưng, một khi truy bức của bạo quyền khổng lồ vẫn không lung lạc được ý chí của cá nhân bé nhỏ thì sức mạnh không còn hoàn toàn thuộc về kẻ nắm quyền nữa. Xác định chấp nhận mọi gian khổ của một cá nhân không chỉ giúp cho niềm tin của xã hội vào tiến bộ thêm vững vàng, sự tin tưởng của xã hội trong việc chống cái ác thêm mạnh mẽ mà còn có tác dụng lay động chính tâm can của kẻ truy bức. Một lý tưởng đúng và cao đẹp càng có sức lan tỏa và chỉ đủ sức thuyết phục toàn xã hội nếu lý tưởng đó vượt được qua trấn áp của bạo quyền. Chính vì vậy, một khi có thêm những người đang chịu sự truy bức và trong quần chúng có thêm người cùng ý thức được rằng chịu đựng gian khó, hy sinh cho tiến bộ là tất yếu và đầy giá trị thì có nghĩa là khoảng cách đến với tiến bộ đã được rút ngắn thêm một bước.

Lạc quan

Chỉ hơn một tháng, vụ án Cù Huy Hà Vũ đã hoàn tất hồ sơ (điều tra, cáo trạng) để chuyển sang “tòa án”. Các luật sư được tiếp xúc nhiều lần với bị cáo (sau khi có kết luận điều tra) và các trao đổi dường như không bị hạn chế. Đó là một tiến bộ rất lớn so với những vụ án chính trị chỉ cách đây không lâu. Có thể trong vụ án này có nhiều điểm ngoại lệ và tiến bộ đó chưa thành phổ biến nhưng đó là một tín hiệu cho thấy những tiến bộ của nhân loại vẫn có thể ngấm được vào những cấu trúc xã hội ù lì nhất, bảo thủ nhất. Điều quan trọng hơn nữa là lần đầu tiên những ủng hộ, chia sẻ có âm vang nhất dành cho kẻ bị cáo buộc là “phản động”,  “chống đối nhà nước” – vẫn kiên cường sau song sắt nhà tù- đã đến từ nhiều người rất gần về địa lý, đa dạng về tuổi tác, nghề nghiệp và địa vị xã hội.

Có lẽ nhiều người đã nhận thấy cái giá mà Cù Huy Hà Vũ, gia đình và người thân của ông phải chịu đựng đang góp vào cái giá chung mà trào lưu tiến bộ của Việt Nam bắt buộc phải trả để Tổ quốc có thể thoát được một hiểm họa Bắc thuộc mới đang đến rất gần và toàn xã hội mới có thể được hưởng những điều thật về dân chủ, công bằng, văn minh. Vì suy cho cùng chả có con người nào có lý trí và nhân phẩm lại không ủng hộ việc bảo vệ Tổ quốc và những tiến bộ mà nhiều xã hội khác đã được hưởng từ rất lâu.

Dĩ nhiên khi một đảng chính trị (duy nhất) của một đất nước vẫn khăng khăng tuyên bố tiếp tục đưa đất nước đi theo một chủ nghĩa đã bị nhân loại tiến bộ lên án là tội ác, thì lạc quan là một sai lầm ngờ nghệch. Nhưng nếu xác định mọi tiến bộ xã hội chỉ thực sự và bền vững khi là kết quả của ý thức tự đòi hỏi, tự đấu tranh của người dân, chứ không phải từ sự ban ơn, từ sự thay đổi, “đổi mới” của kẻ cầm quyền, thì nhìn vào vụ Cù Huy Hà Vũ, chúng ta có quyền lạc quan. Vui và tin vào những cải thiện nhỏ nhưng cơ bản của dân trí, dân khí trong một ý thức rõ ràng về những khó khăn, thách thức to lớn trong hiện tại và cả tương lai. Đó có thể tạm gọi thuộc về chủ nghĩa lạc quan không tếu hay chủ nghĩa lạc quan cẩn trọng (cautious optimism, optimisme prudent).

24/01/2011

© Phạm Hồng Sơn

© Đàn Chim Việt

Bài này đã được đăng trong Bài vở liên quan và được gắn thẻ , . Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

19 Responses to Một chút lạc quan nhìn từ vụ Cù Huy Hà Vũ

  1. TUẤN VŨ nói:

    CSVN phải cám ơn CHHV , nhờ vụ án này , hết còn ai hó hé , can đảm , lý luận tuyệt vời , quen biết , thế lực như CHHV mà còn bị bắt thì nói chi mấy thằng tép riu .

  2. tepts nói:

    đơn giản và đơn giản hơn thế nữa, hay, chính là như thế, ý tôi chính là như thế. Tôi nhìn lại lịch sử ngàn đời của dân tộc việt nam, bản anh hùng ca bất hủ vẫn đang còn tiếp diễn. Làm gì xã hội đã có thể văn minh hơn khi mà chính quyền tạo ra cảnh nơi nơi con tố tội cha anh xa lánh em, mẹ không dám nhận con…. Các công trình văn hóa, lịch sử ngàn đợi bị đập phá, dỡ bỏ, các nhà văn hóa bị chụp mũ quy tội… đến cả các nhà nghiên cứu khoa học một nửa chữ Mác hay chữ Tư bản cũng không biết viết thế nào cũng sẵn sàng vô trại cải tạo mà chả hiểu chuyện gì…, đến những người từng là chủ chốt trong cuộc chiến đấu bảo vệ tổ quốc cũng có thể bị bức thành tù nhân… và còn thảm thương hơn cù huy hà vũ. Tất cả họ, thảm thương hơn ông cù huy hà vũ nhiều vì không có một phiên tòa nào xử. bất công hay không bất công, không ai biết. văn minh mới là như thế. Để đến đời ông cù huy hà vũ, xã hội nát bét hơn hay văn minh hơn, đã chấp nhận xử một người tù bất đồng chính kiến, với một phiên tòa không có tranh tụng, với một chương trình truyền hình bêu riếu đời tư mà không nêu lên một lập luận gì về tại sao ông cù huy hà vũ có tội, lý giải làm sao mà ông lại có một thái độ kiện thủ tướng, đòi hủy điều 4 hiến pháp?
    Nhưng dù sao ông Cù Huy Hà Vũ cũng được ra tòa, ông cũng được mọi người biết rằng ông đúng và sai ở điểm nào, tại sao tòa bắt ông. Công lý dù được thực thi hay chưa, nhưng công lý đã le lói đâu đó trong lòng mọi người dân không bàng quan với cuộc sống. và mọi người dân việt nam đã thực sự thấy chế độ dễ thở hơn xưa, đã có quyền lợi hơn xưa, kể cả việc đó là oan hay không oan. Được biết mình có tội gì, được biết cần phải làm gì để không có tội. Chỉ có một điều tôi băn khoăn rằng, không hiểu với những gì công khai đang diễn ra có đưa con cháu chúng ta mai sau trở thành một lũ tráo trở, ăn không nói có, coi thường sự thật, dối trá bất nhân, chấp nhận mọi sự để có cuộc sống dễ thở? tôi đồ rằng như thế, sẽ sảy ra như thế khi mà sự thật bị bưng bít, và dối trá được đánh đồng với sự bảo vệ trật tự xã hội và công lý. Mong rằng, nếu đời tôi chưa được nhìn thấy sự thật ở mọi nơi thì đời con tôi nó sẽ luôn ghi khắc rằng không có gì quý hơn độc lập tự do và sự thật, đó chính là Hạnh Phúc và Dân Chủ.

  3. Ha Duyen nói:

    Sao may nguoi vao day chui boi Dang CS, sao khong chui bo me, ong ba nha minh day. Do con nha ko co noc ma. La nguoi dan VN mau do da vang, song va lam viec tren dat nuoc VN ma lai di chui boi dat nuoc minh. Dung la mot lu khung va mat van hoa.

    • VYH nói:

      Uhm, chung tay xây dựng đất nước chứ nhỉ?
      Tôi là một người chuẩn bị được kết nạp đảng. Tôi dám chắc với bạn rằng không một đảng viên ĐCS nào thực hiện được Điều lệ ĐCS. Vậy mà nó cứ tồn tại một cách hợp lý trong xã hội này.
      Cảm ơn TS Vũ, tôi trân trọng Anh!

    • Tàu khựa!, chuyên gia xâm lăng VN. nói:

      Đảng CSVN đi theo thằng Tàu khựa chuyên gia xâm lăng VN tự bao đời, chúng chỉ là ông bà cha mẹ của lũ phản động bán nước, là tay sai nô lệ của Tàu cộng phỉ. Yêu đảng là phản quốc, là quên đi cội nguồn, là phản dân hại nước …

    • đơn giản và đơn giản hơn thế nữa. nói:

      Ha Duyen À, mày có phải là con dân nước việt nam không, đảng cộng sản hóa ra là bố mẹ mày, tổ tiên mày cũng là đảng cộng sản sao. Những người vào đây, thấy bất công, bất bình thay cho Cù Huy Hà Vũ, hãy liên tưởng đến cha ông ta xưa khi còn giặc tàu, giặc pháp…. cái quyền của ông cha ta vẫn còn là đánh đuổi chúng để lấy lại hòa bình tự do, dân chủ. Khi ông cha ta lấy lại được hòa bình cho đất nước thì nhìn lại: làm gì có tự do dân chủ. đó là vì sao, chả lẽ một cái đảng cộng sản vì có công lãnh đạo người dân dành độc lập cho đất nước thì sẽ phải tự tước đi quyền làm người của mình. và thay cho tôn thờ ông cha, tổ tiên mình là những người yêu chuộng tự do, dân chủ thì tôn thờ ông Cộng sản. Ha Duyen a. Hãy nhìn lại mình xem mình là ai, dòng máu có còn là dòng máu người hay sau bao năm bị chính sách bịt mồm bịt miệng thì bản thân đã trở thành con rối.

  4. 1nxx nói:

    Một chút lạc quan nhìn từ vụ Cù Huy Hà Vũ là 1 bài viết phân tích rất sâu sắc về ÁP BỨC và ĐẤU TRANH, ĐỘC TÀI và DÂN CHỦ. Tuy nhiên tôi cũng có cách nhìn và cách đánh giá sự việc của tôi về bài viết và muốn trao đổi với tất cả bạn đọc. Tác giả viết :” Thật là không khôn ngoan khi thách thức bạo quyền với hai bàn tay trắng”. Theo tôi hiểu tác giả không nói về CHHV vì tác giả đã công nhận sự hy sinh của CHHV và gia đình ” …đang góp vào cái giá chung mà trào lưu tiến bộ của Việt Nam bắt buộc phải trả để Tổ quốc có thể thoát được một hiểm họa Bắc thuộc mới đang đến rất gần và toàn xã hội mới có thể được hưởng những điều thật về dân chủ, công bằng, văn minh”. Chính CHHV hiểu rất rõ việc mình làm là ” đánh thức xã hội ù lì này để nó vùng lên đấu tranh cho những quyền lợi chính đáng của nó” và nếu CHHV không làm thì ai làm? Nếu tất cả cứ ngồi chờ thì không ai làm cả. Nhưng CHHV không nhìn thấy hết và không tưởng tượng nổi sự mất hết nhân cách của các vị lãnh đạo và tính liều mạng coi thường mọi qui ước của con người với con người của họ. Sau phiên tòa không cần thủ tục tố tụng chống CHHV phong trào đấu tranh cho 1 nền dân chủ ở VN lên cao hơn bao giờ hết và đáng lạc quan hơn bao giờ hết.
    Nếu tác giả muốn nói nhân dân không không ngoan khi thách thức bạo quyền với 2 bàn tay trắng thì nhân dân có gì ngoài 2 bàn tay trắng để chống bạo quyền, nếu họ muốn đấu tranh bất bạo động ? Ai cập, Tunesia, đông Âu tất cả chỉ có 2 bàn tay trắng và tất cả đã thành công. Nhân dân có 2 vũ khí vô cùng hiệu nghiệm dù chỉ với 2 bàn tay trắng mà tất cả các nhà cầm quyền đều sợ, đó là đòan kết biểu tình và đồng lọat bãi công. Không 1 chính phủ nào có thể không bị sụp đổ khi nhân dân sử dụng 2 vũ khí này của họ. Đây là quan điểm riêng của tôi và nó có thể sai, mời các bạn góp ý.

  5. dừng bước giang hồ nói:

    Ông Đặng Vũ Giang có vấn đề gì không vậy!!!
    Bảo Thủ+Dốt mà tưởng mình giỏi.Ông này chaức tôn TQ làm thầy đây.
    Chính quyền hiện nay không phải là không có những người có tâm vì dân,không thiếu những ông quan vì dân,nhưng quyền lực mà mấy ông ấy nắm là quá bé so với mạng lưới dây dưa con cha cháu ông khác.Những ông quan thực sự vì dân ấy,nhiều khi cũng phải tìm cách thích ứng với chốn quan trường đầy thị phi ấy thôi.
    về cái comment của ông ĐVG ấy,tôi nghĩ ông ấy mà làm quan thì chắc ông ấy là một lí do để người ta ghét lý thuyết của Đảng,ghét cách mạng chính quyền đến thế,mặc duuflis thuyết đúng và đã một thời(thời chiến) được áp dụng đúng.Bảo thủ,trì trệ quá thể.
    Hồ Chí Minh không phải là thánh,là thần hay gì cả,Nhưng là một conn người vĩ đại,tầm cỡ,một con người lớn,tấm lòng cao cả,rộng lượng,hết lòng vì dân chứ không như nhiều ông quan bây giờ,gán mác hậu duệ thời đại HCM,hậu duệ của chính quyền cách mạng,miệng rao những lí luận của Người,mà tay làm theo bọn đế quốc…Bởi thế cho nên bọn phản động mới vin vào cái cớ ấy để bôi nhọ người………..
    Yêu nước không có nghĩa laf luôn ủng hộ chính quyền,phải nhìn vào tất cả các mặt tốt xấu,nhìn vào sự thực chứ không phải nhìn vào giấy,kẻo làm bồi bút tiếp tay những kẻ mang tư tưởng “đế quốc” gắn mác “cộng sản” và những kẻ lợi dụng “phản động”

  6. đinh dũng nói:

    có một ông tướng là ĐẶNG KIM GIANG đã qua đời trong bất công vì bất đồng chính kiến. hôm nay đọc có một ông nữa tên Đặng vũ Giang, nhục thay, Ông Đặng Kim Giang ở dưới mồ chắc không dám dùng tên mình nữa, càng nhục thay về mức độ tương ứng khi ví ông như Mặt trời thì kẻ này chả khác đám lân tinh ma quái làm người người xa lánh.

  7. Trần Kiên nói:

    Ông Đặng Vũ Giang nên đến bệnh viện tâm thần khám bệnh hoặc ông nên đi kiểm tra chỉ số IQ. Chỉ số IQ của ông quá thấp nên ông biết đọc, biết viết là may lắm rồi

  8. dracula nói:

    Tuổi trẻ như tôi, đầy nhiệt huyết, tự tin nhưng càng đọc càng thấy sự bất lực và mâu thuẫn quá! Tôi tự hỏi, liệu 7 năm sau, khi mãn hạn, CHHV có còn là chính ông?

  9. Minh Hoàng nói:

    Sự kiện CHHV là một thử nghiệm bậc cao trong quá trình dân chủ hóa ở VN, không biết đây là thử nghiệm cao nhất chưa? Hay đây cũng chỉ mới là sự khởi đầu? Theo tôi, vụ án nầy sẽ được ghi vào lịch sử Việt nam khi các chủ thể trong vụ án có liên quan đến thủ tướng chính phủ, đại diện chính quyền- chủ tịch nước, các cơ quan ngôn luận truyền thông quốc tế, các tổ chức quốc tế về nhân quyền . . .Theo tôi, CHHV cũng chỉ được xem là chất xúc tác cho phản ứng xảy ra (như trong hóa học), còn phản ứng xảy ra theo chiều nào thì đó mới là điều quan trọng. Phản ứng HH xảy ra theo chiều nào còn phụ thuộc vào các yếu tố và các điều kiện kèm theo như nhiệt độ, áp suất, trình tự và mức độ của các chất tham gia. . .Vụ án CHHV so với các vụ án trước đây của các nhà dân chủ VN thì vụ nầy có tính chất và quy mô lớn hơn, không đơn thuần là cá nhân HV mà kéo theo nhiều chủ thể có liên quan như đã nói ở trên, và không riêng gì nhân dân Việt nam mà nhiều con mắt của các nhà dân chủ trên toàn thế giới đang dõi theo vụ án nầy. Vụ án tuy chưa xử nhưng đã được các ý kiến của các tổ chức và cá nhân phân tích về những nhược điểm và những bất hợp lý trong bản cáo trạng do chính quyền VN đưa ra. Có phải là các ông như Ông Mạnh, Ông Triết, Ông Dũng, Ông Trọng. . . không biết là bản cáo trạng đó bất hợp lý và thậm chí là bất hợp pháp vì trái với hiến pháp 1946 và trái với công ước quốc tế về nhân quyền. Xin thưa là các ngài đều biết hết và còn nắm rõ hơn dân đen nhiều!!! Thế thì câu hỏi đơn giản được đặt ra là tại sao các ngài cứ nhắm mắt, bịt tai làm ngơ? Lương tâm của các ngài có còn hay không? Máu của các ngài là máu nóng hay máu lạnh? Các ngài có phải là con cháu của các Vua Hùng không hay là dân lai căng? Và cuối cùng với một điều quá dễ hiểu là vì lợi ích cá nhân của các ngài mà các ngài sẵn sàng “hy sinh tất cả”, bán được cái gì thì bán, bất chấp tất cả.
    “”Bạc ác chi mi lắm rứa tiền,
    Mi làm nhân loại hóa ra điên!
    Mi tô mặt nạ đen ra trắng,
    Mi xé ân tình thẳng hóa xiên!
    Mi gác luân thường vào một xó,
    Mi đưa nhân nghĩa xếp hai bên!
    Mi làm nhân loại đua tranh mãi,
    Bạc ác chi mi lắm rứa tiền!???
    Từ vụ CHHV, nhiều vấn đề yếu kém cũng như nhược điểm của chính quyền hiện nay được phô bày ra, đồng thời đây cũng là phép thử để xem “chính quyền của nhân dân “ đã tiến bộ đến đâu trong cải cách dân chủ hay là tệ hại hơn trước đây.
    Hồn Thiêng sông núi còn đây, Dân tộc Việt nam là một dân tộc BẤT KHUẤT. Tuy có lúc bị ngũ mê nhưng khi tỉnh dậy thì trời long đất lỡ. Xin cảm ơn những người yêu nước tự muôn đời cho đến hiện nay, và luôn mãi thiên thu vạn đại.

  10. LẼ PHẢI VÀ CÔNG BẰNG nói:

    MỘT BÀI VIẾT TUYỆT VỜI, CHÍNH NGHĨA SẼ CHIẾN THẮNG, NHƯNG PHẢI TRANH ĐẤU, CÓ TRẢ GIÁ CỦA NHỮNG CON NGƯỜI TIÊN PHONG

  11. Lẽ phải thì củ cải nó cũng nghe! Nếu dài dòng quanh co thì không thuyết phục! Đức Vua Hùng dựng nước Văn Lang vô cùng văn hiến! Cứ mang bọn da trắng ra gọi là thày là cha nên mới bị cộng sản giết cho bõ ghét!

    • phan vu to tam nói:

      Buồn cười cho Đặng tiên sinh quá ! Tiên sinh tin là “nói phải,củ cải cũng nghe à”? Mấy chục năm nay bao nhiêu điều hay,lẽ phải có rót vào được”tai trâu” đâu,không nói xa như thời Ông Nguyễn Mạnh Tường….làm chi mà gần đây như những suy nghĩ của Hà Sĩ Phu và gần nhất là bao nhiêu lời TÂM HUYẾT của đủ các tầng lớp,trẻ thì chắc coi là “bọn con nít”,già thì chắc nghĩ là”các cụ lẩm cẩm”,trí thức thì nói là “không phải việc của các người”…v..v. và v..v..Người ta điếc rồi,người ta cố bịt lỗ tai lại để báo vệ lấy bao nhiêu bổng lộc có từ bao nhiêu người ngã xuống cho hôm nay,chắc Tiên sinh biết chứ ???Lại chuyện “da trắng”,da gì nữa đây?Hẳn Tiên sinh không ưa da trắng hả ??Kỳ nhỉ,nghĩ tưởng chủ nghĩa kỳ thị màu da đã bị đào thải lâu rồi cơ mà ??? Phải chăng Tiên sinh thần học chỉ thích gọi da màu là “thày”,là “cha” hay sao ???Ở đây Tiên sinh mất sáng suốt của logic toán mất rồi! Chắc là quan tâm nhiều đến thần học quá đấy thôi !Tiên sinh nên bình tâm để “cân bằng sinh thái ” kẻo muộn mất !!!

    • Thùy Dung nói:

      Ông Đặng Vũ Giang nói như thế là có ý gì?
      Ông định phân biệt chủng tộc à?
      Ông coi dân da vàng chúng ta là bá chủ thế giới sao?
      Có phải ông không biết những bức xúc mà chính ông, con cái, họ hàng ông đang cùng nhìn thấy ở tầng lớp lãnh đạo Việt Nam.?

      Tôi mong ông hiểu được lẽ phải, nếu không muốn hoặc không dám đấu tranh thì đừng nói liều (tôi định viết là nói “láo”) về người khác! Nếu ở thời Đức Vua Hùng có thể ông sẽ bị cắt lưỡi đó!

      Đề nghị mọi người không cần phải quan tâm tới bất cứ phát biểu nào của tên nhát gan này nữa!

    • đức minh nói:

      ông xuất hiện và nói khá nhiều đó. nói rõ số điện thoại và địa chỉ cho mọi người biết được không? dám đưa ảnh sao không dám đưa số điện thoại và địa chỉ lên ah? t đang đánh dấu hỏi về tư cách của ông đấy.

Bình luận về bài viết này